Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền

Vài năm trước, Từ Ninh Hi không rõ là bao lâu nữa.

Lúc đấy cô vẫn đang đi làm để trả nợ, số tiền đó quá lớn nên cô làm rất nhiều công việc.
Ban ngày đi phụ việc ở quán ăn, đến tối thì làm phục vụ ở nhà hàng, Từ Ninh Hi lúc đó như cổ máy vậy, cô cứ chạy lui chạy tới, chỉ biết cắm đầu mà làm việc thôi.
Khi thấy Kim Long Thành hay lui tới nhà hàng cô làm, không biết sao người đàn ông này để ý đến cô, anh dần trở thành khách quen, cô cũng ấn tượng người đàn ông này.
Có một lần, cô mệt mỏi, cô cảm thấy bế tắc vá áp lực làm sao, cuối cùng không chịu được mà đứng sau nhà hàng khóc lớn, cũng không biết Kim Long Thành từ đâu ra đi đến, anh đã vỗ về cô rồi tiếp thêm cho cô động lực.
Những lời anh nói khi ấy giống như lúc nãy vậy.

Bây giờ cô đã nhớ ra rồi, lúc đấy là những ngày tháng cực khổ của cô, cô không muốn nhớ lại, chính vì thế lúc gặp anh cô không nhận ra Kim Long Thành là ai.
"Tôi đã tìm em rất lâu đấy."
"Từ khi em nghỉ việc..." Kim Long Thành nói.
Từ Ninh Hi nhìn anh: "Anh tìm tôi?"
"Ừm, lúc đấy tôi thích em, không ngờ được gặp lại em thì em kết hôn rồi." Kim Long Thành bĩnh tĩnh đáp.

"Thích tôi? Lúc đấy...tôi có gì cho anh thích chứ?" Từ Ninh Hi lắc đầu thở dài.
Cô cứ nghĩ mình sẽ làm việc ở đó suốt đời cơ, nhưng cuối cùng là chịu không nổi nên đã bỏ trốn, cô cũng không tin là Kim Long Thành vẫn nhớ đến mình, đã lâu như vậy rồi.
Kim Long Thành nhìn bịch đồ của mình, anh lấy lon nước ra mở rồi đưa cho cô.
"Tôi...thích em là thật đấy."
Lúc đấy anh cảm thấy cuộc sống thật vô vị, để rồi khi anh gặp cô, hình ảnh cô gái nhỏ bận rộn với công việc của mình, không biết sao nó đã thu hút sự chú ý của anh.

Kim Long Thành dần sinh ra thói quen ấy, anh đã để mắt đến cô nhiều hơn, rồi phải lòng Từ Ninh Hi từ lúc nào không hay.
"Đó chỉ là ngẫu hứng thôi."
"Anh và Tạ Như Phương...cả hai là bạn tình sao?" Cô nghiêng đầu hỏi anh.
"Khụ..." Kim Long Thành nghe xong liền sặc nước, con mẹ nó chứ anh đang uống nước đấy.
"Em...em..."
Sao cô có thể điều tra được chuyện riêng của anh chứ? Cứ nghĩ tìm ra lai lịch của Tạ Như Phương là thần kì lắm rồi, đến cả chuyện của anh cô cũng biết, người đứng sau giúp cho Từ Ninh Hi làm chuyện này cũng quá lợi hại rồi.
"Anh vốn không thích tôi đâu, chỉ là cảm xúc nhất thời đâu."
"Tôi nói thật đấy."
"Anh...nên lắng nghe con tim của mình đi." Từ Ninh Hi đứng dậy cúi đầu chào anh.
"Tôi xin phép về trước."
Có lẽ từ nãy đến giờ Tạ Như Phương đã thu dọn đồ rồi rời đi rồi.
Kim Long Thành ngồi đơ ra đó, vốn định đến an ủi cô, cuối cùng bị cô nói đến rơi vào trầm tư luôn.

Từ Ninh Hi...xem ra tôi đánh giá thấp em rồi.
...
Cô lên nhà, Từ Ninh Hi đẩy cửa đi vào thì thấy anh đã về.
"Anh về..."
Mộ Dương lao đến, anh kích động đẩy cô vào tường.
"Từ Ninh Hi...sao em có những thông tin này?" Mộ Dương cầm xấp tài liệu của cô lên rồi hỏi.

Lai lịch của Tạ Như Phương, chuyện của Tạ Nhu Nhi, cả việc cô ta qua lại với Kim Long Thành đều có đủ.

Mộ Dương vốn không thể tìm ra chút manh mối, anh không ngờ vợ mình sau lưng lại nắm đủ thông tin trong tay như thế này.
"Dương...em đau..."
"Em...Từ Ninh Hi, ở sau lưng tôi em đang lén lút làm chuyện gì? Lai lịch của cô ta không dễ điều tra, cả tôi cũng không thể tìm được, sao em lại...em có người chống lưng ở sau lưng?" Anh nắm lấy vai cô rồi hỏi.
Từ Ninh Hi nhăn mặt: "Dương?"
"Từ Ninh Hi em giấu tôi? Em giấu tôi cái gì nữa? Em nói đi?"
"Anh giấu em được...chẳng lẽ em không giấu anh chuyện của mình được?" Cô đẩy anh ra rồi bảo.
"Từ Ninh Hi...em..."
"Em đúng là không ai nương tựa, nhưng em có quyền biết được mọi chuyện mà anh và chị ta đang giấu em."
"Dương...anh biết rõ chị ta đến giết em nhưng vẫn giấu em, vẫn giữ chị ta ở lại đây...anh...anh đang nghĩ gì vậy chứ?" Cô hỏi anh rồi ngồi thấp người xuống nhặt giấy tờ rơi trên đất lên.
Mộ Dương im lặng.
"Từ đầu...đều là giả dối phải không?"
"Chị ấy muốn giết em nên mới tiếp cận em, đối xử tốt với em."
"Còn anh đối xử dịu dàng, quan tâm em...chỉ vì đứa con đầu lòng của chúng ta đã mất.

Có phải trước đây có người đột nhập vào nhà...người đó cũng muốn lấy mạng em phải không? Sau đó anh đã có đoạn ghi âm đó, biết được chuyện anh cảm thấy có lỗi nên mới ở bên cạnh em chăm sóc cho em."

"Dương, có lẽ từ đầu anh không có tình cảm với em, anh chỉ thương hại em, cảm thấy tội lỗi vì để đứa nhỏ đó mất thôi."
"Dương..." Hai mắt cô ngấn lệ ngẩng đầu lên nhìn anh.
"Anh có bao giờ tự hỏi...anh có yêu em không?"
Mộ Dương im lặng, anh nhìn cô.
"Anh không hề tin tưởng em, anh vẫn đề phòng em nhiều thứ lắm."
"Dương...chúng ta vẫn nên quay về cuộc sống trước đây tốt hơn.

Anh không để mắt đến em, em cũng sẽ không màn đến anh nữa."
"Nếu được...chúng ta li hôn đi."
"Từ Ninh Hi...nghe...nghe anh nói..."
Từ Ninh Hi đứng dậy: "Có lẽ người như em cả đời cũng không có ai bên cạnh, không ai thật sự yêu thương em."
Lúc được nhận nuôi và bây giờ đều như nhau cả, tất cả chỉ là lừa dối, giả tạo, một chút thật lòng với cô cũng không có.
Haha...có lẽ trong mắt họ cô chỉ là một món đồ rẻ tiền mà thôi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2 Chương 2: 2: Làm Khó
3 Chương 3: 3: Cháy
4 Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5 Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6 Chương 6: 6: Quen Thuộc
7 Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8 Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9 Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10 Chương 10: 10: Mù
11 Chương 11: 11: Chăm Sóc
12 Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13 Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14 Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15 Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16 Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17 Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18 Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19 Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20 Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21 Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22 Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23 Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24 Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25 Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26 Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27 Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28 Chương 28: 28: Muốn Em
29 Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30 Chương 30: 30: Em Thích Anh
31 Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32 Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33 Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34 Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35 Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36 Chương 36: 36: Nhận Ra
37 Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38 Chương 38: 38: Hàng Xóm
39 Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40 Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41 Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42 Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43 Chương 43: 43: Chấp Ba
44 Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45 Chương 45: 45: Gọi Chị
46 Chương 46: 46: Những Lời Đó
47 Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48 Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49 Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50 Chương 50: 50: Ba
51 Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52 Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53 Chương 53: 53: Anh Chị
54 Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55 Chương 55: 55: Em Xứng
56 Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57 Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58 Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59 Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60 Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61 Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62 Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63 Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64 Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65 Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66 Chương 66: 66: Anh Phong
67 Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68 Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69 Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70 Chương 70: 70: Chết Lặng
71 Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72 Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73 Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74 Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75 Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76 Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77 Chương 77: 77: Là Người Thật
78 Chương 78: 78: Ở Gần Con
79 Chương 79: 79: Ngủ Ngon
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2
Chương 2: 2: Làm Khó
3
Chương 3: 3: Cháy
4
Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5
Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6
Chương 6: 6: Quen Thuộc
7
Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8
Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9
Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10
Chương 10: 10: Mù
11
Chương 11: 11: Chăm Sóc
12
Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13
Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14
Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15
Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16
Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17
Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18
Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19
Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20
Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21
Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22
Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23
Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24
Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25
Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26
Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27
Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28
Chương 28: 28: Muốn Em
29
Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30
Chương 30: 30: Em Thích Anh
31
Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32
Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33
Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34
Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35
Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36
Chương 36: 36: Nhận Ra
37
Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38
Chương 38: 38: Hàng Xóm
39
Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40
Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41
Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42
Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43
Chương 43: 43: Chấp Ba
44
Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45
Chương 45: 45: Gọi Chị
46
Chương 46: 46: Những Lời Đó
47
Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48
Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49
Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50
Chương 50: 50: Ba
51
Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52
Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53
Chương 53: 53: Anh Chị
54
Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55
Chương 55: 55: Em Xứng
56
Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57
Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58
Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59
Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60
Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61
Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62
Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63
Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64
Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65
Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66
Chương 66: 66: Anh Phong
67
Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68
Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69
Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70
Chương 70: 70: Chết Lặng
71
Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72
Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73
Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74
Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75
Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76
Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77
Chương 77: 77: Là Người Thật
78
Chương 78: 78: Ở Gần Con
79
Chương 79: 79: Ngủ Ngon