Chương 6: 6: Quen Thuộc

Mộ phu nhân im lặng đứng đó không nói lời nào.

Bà không ngờ cô có thể nhận ra mình đến cả khi không nhìn thấy gì.
"Ừm." Mộ phu nhân lên tiếng đáp.
Nghe được giọng bà cô đã chắc chắn hơn rồi
"Mẹ, mẹ vẫn ổn chứ? Sao vụ tai nạn đó con...."
"Con vô dụng quá lại làm mẹ và em không vui rồi " Từ Ninh Hi lên tiếng nói.
Tạ Như Phương siết chặt tay, con bé này cuối cùng não em chưa gì bên trong thế?
Mộ phu nhân không kiềm được lòng bà chạy đến ôm Từ Ninh Hi vào lòng.
"Con dâu...mẹ...mẹ xin lỗi."
Sau vụ việc đó bà không biết nên nhìn mặt Từ Ninh Hi như thế nào, vì bà mà cô mới thành ra bộ dạng như thế này.

Ngày thường bà luôn làm khó làm dễ con bé, đến khi gặp họa rồi Từ Ninh Hi vẫn không quên bà, vẫn hi sinh thân mình mà cứu bà.

Mộ phu nhân sống đến giờ cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, một người tốt như cô sao từ đầu bà không nhận ra cơ chứ.
Từ Ninh Hi được bà ôm lấy thì bất ngờ, đây là lần đầu bà đối xử với cô như thế, cô siết chặt áo bà.
"Mẹ, mẹ không sao là tốt rồi."
Tạ Như Phương đứng một bên nhìn cảnh tượng trước mắt, chà...giác ngộ rồi sao?
Mẹ chồng đã thay đổi rồi, nhưng con trai bà thì có vẻ như...
Có mắt như mù vậy đó.
...
Bên ngoài trời rất lạnh nên cả hai đã đưa Từ Ninh Hi về nhà.

Cái lạnh thấu xương này khiến bà thấy có lỗi với cô hơn, thời tiết như vậy mà mỗi sáng bà luôn bắt cô dậy sớm nấu ăn dọn dẹp, quần áo có nhiều bộ bà bắt cô phải giặt tay, rõ hai tay đã đỏ và sưng lên vì lạnh nhưng cô không hề than thở hay oán trách một lời nào.
Mộ phu nhân đưa cô lên nhà, Tạ Như Phương bảo sẽ đi siêu thị mua gì về nấu cho bữa tối và nhờ bà chăm sóc cho cô.

Bạch Dung chỉ nhiên đồng ý, bà ở lại cùng con dâu.
"Mẹ..." Từ Ninh Hi tìm bà, Bạch Dung đi đến nắm lấy tay cô.
"Sao vậy con?"
"Dạ không...con tưởng mẹ về rồi." Từ Ninh Hi nói.
"Mẹ ở lại với con." Bạch Dung cười đáp.
Từ Ninh Hi có chút bất ngờ: "Có ổn không mẹ?"
"Mộ Dương cũng không về nhà chăm sóc con, mẹ ở đây chăm sóc cho con cũng tốt mà.

Cô Tạ kia còn phải hay ra ngoài mua đồ, cô ấy cũng không yên tâm khi để con ở nhà một mình." Bạch Dung xoa đầu cô nói.
Từ Ninh Hi dựa đầu vào lòng bà, cô biết vì mình cứu bà nên bà mới thay đổi thái độ với mình như thế này, nhưng mà có sự quan tâm từ mẹ cô vui lắm.

Từ bé đến lớn...cô không biết cảm giác sà vào lòng mẹ làm nũng là như thế nào cả.
Bạch Dung ôm lấy cô vỗ về.

Bà biết hết mọi chuyện, Mộ Dương không muốn bà mang gánh nặng này từ cô nên mới ra ở riêng mà thôi, nhưng mà...bà cũng không thể bỏ mặc Từ Ninh Hi trong tình trạng như thế này được, bà rõ ràng là nợ cô nên bà sẽ làm mọi cách giúp cho mắt cô hồi phục trở lại.
Còn phía con trai bà bà cũng không thể trách thằng bé, Mộ Dương không hề có tình cảm với Từ Ninh Hi, ép anh ở bên cạnh cô thì cũng như vậy mà thôi.
Tạ Như Phương đi mua ít đồ rồi quay về nhà, vừa về đã thấy cô nằm ngủ ở sofa rồi, Bạch Dung thì đang vào phòng lấy chăn ra đắp cho cô.
"Bác còn ở đây sao?" Tạ Như Phương hỏi, cô còn sợ Mộ phu nhân này bỏ về giữa chừng, lo lắng cho Từ Ninh Hi nên cô vội chạy về đây nhanh nhất có thể.
"Tôi sẽ ở đây vài ngày." Bạch Dung đáp.
"Ồ." Tạ Như Phương đặt túi đồ xuống đáp.
"Cô là người chăm sóc con bé sao?"
"Vâng, là con trai bà đã thuê tôi." Tạ Như Phương đáp.
"Cũng từ lúc chuyển đến đây, anh ta không hề về nhà ngó ngàng gì đến vợ mình rồi." Tạ Như Phương nói thêm, cô thật sự không thích gia đình này chút nào, chỉ thấy Từ Ninh Hi đáng thương nhất mà thôi.
"Tôi biết, mong cô hãy giữ kín chuyện này, chuyện gia đình chúng tôi..."
"Tôi không có hứng thú với Mộ gia nhà các người.

Nhưng mà..." Cô nhìn về phía Từ Ninh Hi.
"Nếu không được thì hãy buông tha cho cô ấy đi, trông cô ấy đáng thương làm sao.

Từ Ninh Hi cũng chỉ là một người thiếu thốn tình cảm gia đình quá thôi."

"Con bé có kể cho tôi nghe, Ninh Hi lớn lên ở cô nhi viện, nghe đâu lúc sinh ra được vài tháng tuổi thì bị bỏ rơi ở đó.

Ngày ngày phải tranh giành cái ăn cái mặc, còn bị viện trưởng ở đó đánh đập, con bé rất khao khát có một gia đình riêng cho mình."
"Bởi nên gia đình các người đối xử tệ bạc với Ninh Hi thì cô ấy vẫn chịu đựng, cô ấy vốn quen với những chuyện này rồi.

Cô ấy tốt, nhưng cuộc đời cô ấy lại không may mắn." Tạ Như Phương nhìn bà nói.
Bạch Dung nhìn con dâu mình, bà...
"Tôi cũng có một cô em gái bằng tuổi Ninh Hi, nhưng em ấy đã mất vì tai nạn giao thông rồi.

Nếu các người không lo được cho cô ấy thì giao cho tôi, nuôi thêm một miệng ăn tôi lo được." Tạ Như Phương cười nói tiếp.
"Tôi sẽ không để xảy ra chuyện đó." Bạch Dung đáp.
"Vậy thì phải xem con trai bà như thế nào nữa kìa."
Người quyết định trong cuộc hôn nhân này là Mộ Dương và Từ Ninh Hi..

Chapter
1 Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2 Chương 2: 2: Làm Khó
3 Chương 3: 3: Cháy
4 Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5 Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6 Chương 6: 6: Quen Thuộc
7 Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8 Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9 Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10 Chương 10: 10: Mù
11 Chương 11: 11: Chăm Sóc
12 Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13 Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14 Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15 Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16 Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17 Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18 Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19 Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20 Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21 Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22 Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23 Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24 Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25 Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26 Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27 Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28 Chương 28: 28: Muốn Em
29 Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30 Chương 30: 30: Em Thích Anh
31 Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32 Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33 Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34 Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35 Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36 Chương 36: 36: Nhận Ra
37 Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38 Chương 38: 38: Hàng Xóm
39 Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40 Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41 Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42 Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43 Chương 43: 43: Chấp Ba
44 Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45 Chương 45: 45: Gọi Chị
46 Chương 46: 46: Những Lời Đó
47 Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48 Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49 Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50 Chương 50: 50: Ba
51 Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52 Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53 Chương 53: 53: Anh Chị
54 Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55 Chương 55: 55: Em Xứng
56 Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57 Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58 Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59 Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60 Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61 Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62 Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63 Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64 Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65 Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66 Chương 66: 66: Anh Phong
67 Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68 Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69 Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70 Chương 70: 70: Chết Lặng
71 Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72 Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73 Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74 Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75 Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76 Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77 Chương 77: 77: Là Người Thật
78 Chương 78: 78: Ở Gần Con
79 Chương 79: 79: Ngủ Ngon
Chapter

Updated 79 Episodes

1
Chương 1: 1: Mẹ Chồng Nàng Dâu
2
Chương 2: 2: Làm Khó
3
Chương 3: 3: Cháy
4
Chương 4: 4: Hoàn Toàn Không Ngờ
5
Chương 5: 5: Không Để Mắt Đến
6
Chương 6: 6: Quen Thuộc
7
Chương 7: 7: Ở Lại Chăm Sóc
8
Chương 8: 8: Mất Đi Thứ Quan Trọng
9
Chương 9: 9: Tự Thân Vận Động
10
Chương 10: 10: Mù
11
Chương 11: 11: Chăm Sóc
12
Chương 12: 12: Nổ Súng Đi
13
Chương 13: 13: Ôm Một Cái
14
Chương 14: 14: Nắm Lấy Tay
15
Chương 15: 15: Tạ Như Phương Quay Lại
16
Chương 16: 16: Mục Đích Chung
17
Chương 17: 17: Ngoan Ngoãn Li Hôn
18
Chương 18: 18: Bôi Thuốc
19
Chương 19: 19: Ngủ Cùng Vợ Mình Có Gì Sai Sao
20
Chương 20: 20: Lúc Đó Anh Ở Đâu
21
Chương 21: 21: Chỉ Muốn Xin Lỗi
22
Chương 22: 22: Mình Thay Đổi
23
Chương 23: 23: Hối Hận Rồi Sao
24
Chương 24: 24: Là Chị Dâu Là Vợ Anh
25
Chương 25: 25: Đừng Ngủ
26
Chương 26: 26: Em Hi Vọng
27
Chương 27: 27: Em Không Sai Tôi Mới Là Người Sai
28
Chương 28: 28: Muốn Em
29
Chương 29: 29: Gương Mặt Của Anh
30
Chương 30: 30: Em Thích Anh
31
Chương 31: 31: Người Chồng Vô Dụng
32
Chương 32: 32: Em Thấy Anh Rồi
33
Chương 33: 33: Chúng Ta Sẽ Có Con
34
Chương 34: 34: Mua Thứ Em Thích
35
Chương 35: 35: Tích Cực Lên Một Chút
36
Chương 36: 36: Nhận Ra
37
Chương 37: 37: Là Cô Bé Đó
38
Chương 38: 38: Hàng Xóm
39
Chương 39: 39: Hạ Thấp Bản Thân
40
Chương 40: 40: Ba Mẹ Đến
41
Chương 41: 41: Lợi Dụng Cô Sao
42
Chương 42: 42: Người Đàn Ông Đó
43
Chương 43: 43: Chấp Ba
44
Chương 44: 44: Nợ Máu Trả Bằng Máu
45
Chương 45: 45: Gọi Chị
46
Chương 46: 46: Những Lời Đó
47
Chương 47: 47: Món Đồ Rẻ Tiền
48
Chương 48: 48: Anh Hối Hận Rồi
49
Chương 49: 49: Ân Nhân Cứu Mạng
50
Chương 50: 50: Ba
51
Chương 51: 51: Roi Thứ Mười
52
Chương 52: 52: Theo Quy Tắc Mà Làm
53
Chương 53: 53: Anh Chị
54
Chương 54: 54: Bị Đánh Đến Ngu
55
Chương 55: 55: Em Xứng
56
Chương 56: 56: Tìm Ba Đứa Nhỏ
57
Chương 57: 57: Làm Khó Anh Rồi
58
Chương 58: 58: Đánh Anh Đi
59
Chương 59: 59: Chuyện Cũ Đừng Nhắc Đến Nữa
60
Chương 60: 60: Thượng Lộ Bình An
61
Chương 61: 61: Anh Khóc Cho Em Xem
62
Chương 62: 62: Cha Đứa Nhỏ
63
Chương 63: 63: Hoài Nghi Nhân Sinh
64
Chương 64: 64: Được Nghỉ Ngơi Rồi
65
Chương 65: 65: Con Gái Của Anh
66
Chương 66: 66: Anh Phong
67
Chương 67: 67: Chuyện Con Cái
68
Chương 68: 68: Bữa Tiệc 1
69
Chương 69: 69: Bữa Tiệc 2
70
Chương 70: 70: Chết Lặng
71
Chương 71: 71: Không Còn Xứng
72
Chương 72: 72: Có Thật Sự Yêu
73
Chương 73: 73: Lần Đầu Chủ Động
74
Chương 74: 74: Tạ Lão Gia
75
Chương 75: 75: Trừ Khi Tự Nguyện
76
Chương 76: 76: Giống Con Và Anh Hai
77
Chương 77: 77: Là Người Thật
78
Chương 78: 78: Ở Gần Con
79
Chương 79: 79: Ngủ Ngon