Chương 12: Phát hiện – đột biến

Snape đưa tay ngăn cản câu hỏi của Harry, ánh mắt thâm thúy trống rỗng như trước, không một chút xúc cảm.

Thật lâu sau đó, thanh âm của y mới chậm rãi vang lên, trong giọng nói không hề bực tức, cũng không mang sự cay nghiệt vẫn thường có, là giọng nói mang cảm xúc không biết đặt tên: “Potter… Ngươi… đã biết ‘nguyên nhân’ vì sao ta bảo vệ ngươi?”

Harry chần chừ một chút rồi gật đầu, gian nan nuốt nước miếng trong miệng, không hiểu sao hắn có một dự cảm không tốt.

Ánh mắt Snape càng lợi hại. Y nói bằng một âm điệu chậm rãi kéo dài một cách kỳ dị: “Tốt lắm… Vậy, cứu thế chủ vĩ đại của chúng ta, người thừa kế của Gryffindor và Slytherin… Thỉnh người cao quý như Ngài rời đi… Đừng bước vào văn phòng của ta dù chỉ một bước! Ngay lập tức.”

“Chính là… ta chỉ hy vọng, Ngài có thể bang trợ ta…” Harry vội vàng nói, “Vì những chuyện sau này, ta cho rằng…”

Snape cười lạnh: “Potter, cái đầu đầy cỏ lác kia của ngươi suy nghĩ cái gì a? Ngươi cho rằng, ta vẫn sẽ tiếp tục bảo hộ ngươi sao?” Y tiếp tục bằng giọng điệu trầm thấp mà tàn nhẫn nói, “Harry Potter, ngươi không biết ta có bao nhiêu thống hận ngươi sao? Có lẽ… ta từng vì ngươi hy sinh tính mệnh của mình… Nhưng hiện tại, ta không cần! Ngươi, hãy ngoan ngoãn mà đi làm cứu thế chủ của ngươi, tránh xa khỏi cuộc sống của ta! Đừng dùng đôi mắt kia mà nhìn ta nữa, cút đi đi!”

“Giáo sư, nếu như có thể…” Thanh âm Harry mang theo run rẩy, “Ta cũng không muốn chiến tranh cuốn lấy Ngài, ta lại càng không muốn liên lụy đến Ngài… Chính là, ta không có biện pháp, thật sự, ta không muốn…”

Snape không nói gì, biểu hiện của nam hài trước mặt kiên định lại mang theo bi thương, sau khi trải qua sự tàn khốc của chiến tranh, linh hồn của hắn đã thành thục. Điều này làm y nhận thức được, người đang đứng trước mặt là một người trưởng thành. Nội tâm của mình đã bị người này thấu hiểu đến rành mạch, y như thế nào còn có thể đi trợ giúp hắn… Hắn còn biết lời tiên đoán kia. Đây là sai lầm lớn nhất của mình. Hắn đã tiếp cận được tâm của mình, không thể, không thể để hắn lại từng bước tiếp cận chính mình! (Tiểu Mộc: Giáo sư, ngươi bị tự kỷ quá nặng.)

“Giáo sư…” Harry còn đang muốn nói tiếp, đã bị Snape đẩy ra khỏi hầm: “Potter, lập tức cút! Cút!”

Harry mờ mịt đứng trước của, siết chặt nắm tay, ngươi… sợ hãi cái gì chứ, giáo sư?

***** Ta là chiến tranh lạnh phân cách tuyến *****

Từ sau lần tranh cãi đó, Harry và Snape tiến hành chiến tranh lạnh triệt để. Tính tình Snape không tốt cũng đồng thời làm bảo thạch Gryffindor giảm xuống nhanh chóng, thấp hơn mức thấp nhất trong lịch sử đã ghi lại, mắng khóc không biết bao nhiêu tiểu sư tử.

Cùng lúc đó, lớp Phòng ngự Hắc Ma pháp trở thành một cơn ác mộng. Kể từ sau ngày đầu tiên mấy tiểu yêu tinh của Lockhart gây sự náo loạn, những giờ học kế tiếp đều là Lockhart độc diễn lại những thử thách đã vượt qua trong tác phẩm của mình, may mắn duy nhất chính là, Harry không đóng thế thành những nhân vật đáng thương, người được chọn đóng thế là… Ron. (Tiểu Mộc: Ngươi dám chọn Harry, Snape cũng dám cho ngươi một cái Avada Kedavra).

“Ta thực không thể tin được…” Ron ngồi trong phòng sinh hoạt chung Gryffindor ai thán, “Ta đã sắm vai người tuyết, người sói… Các ngươi nói tiếp theo sẽ là vai gì nữa?”

“Căn cứ vào tiến độ, vai tiếp theo của ngươi sẽ là một bà phù thủy già.” Dean vươn vai.

“Thiên a, hắn mười phần là đồ vô dụng.” Hermione đã thoát khỏi những cơn mơ mộng hão huyền về Lockhart, “Hiệu trưởng Dumbledore vì cái gì lại dùng một người như vậy, môn Phòng ngự Hắc Ma pháp của chúng ta xem như hoàn toàn đi đời rồi.”

Harry yếu ớt nằm úp sấp một bên, không lên tiếng. Mấy ngày nay, Snape hoàn toàn không nhìn tới mình, Colin Creevey lại thường xuyên lao về phía mình mà chụp hình, lại thêm Lockhart tiện thể nhắn nhủ mấy câu, báo hại mình vừa thấy thân ảnh hai người bọn họ thì không thể không chuồn mất dạng.

Helaba mấy ngày nay cũng không ở bên cạnh hắn, theo lời của nó thì nó nghe mấy con chuột trong lâu đài nói, trong rừng Cấm có con nhện tám mắt, nó trước muốn đi nếm thử, thay đổi khẩu vị, Harry không khỏi vì Hagrid mà mặc niệm.

Lúc này, một ánh vàng đỏ quen thuộc từ cửa bay vào, một con chim lông toàn thân màu lửa đỏ, con phượng hoàng có lông đuôi thật dài như lửa cháy đáp xuống trước mặt Harry, trong miệng ngậm một lá thư.

“Fawkes?” Harry nhận ra con chim, nó tựa hồ như sắp nhập niết bàn, mang vài phần buồn bã.

Fawkes đem lá thư đặt lên đùi Harry, đậu trên vai hắn cúi đầu kêu một tiếng, giục hắn mau đọc thư. Harry mở tờ giấy ra, những nét chữ quen thuộc rơi vào trong mắt.

Harry, mời lập tức đến phòng Hiệu trưởng một chuyến, để trao đổi vấn đề về người giám hộ của ngươi.

Dumbledore.

P/S: Ta thích bánh bông lan chanh.

“Hiệu trưởng tìm ta có việc, ta đến phòng hiệu trưởng.” Harry vội vàng nói một cau, liền đi ra khỏi phòng.

Quái, vấn đề người giám hộ của ta… Trừ bỏ nhà Dursley, ta chỉ còn Sirius là người thân, chẳng lẽ y đã được thả? Như thế nào có thể! Harry dẹp ý nghĩ này qua một bên, vậy là ai a?

Tích thủy (rãnh nước nhỏ) thạch thú vẫn như trước ngồi xổm trước cửa cầu thang cuốn, Harry thì thầm “Bông lan chanh”, thạch thú nhảy qua một bên. Vào trong phòng hiệu trưởng, những ngân khí cổ quái kỳ lạ vẫn như trước sáng lấp lánh, mấy tiếng lào xào vang khe khẽ, mấy bức họa các hiệu trưởng tiền nhiệm đang châu đầu ghé tai thảo luận gì đó. Dumbledore không ở đó, nhưng Harry mơ hồ nghe thấy phòng bên cạnh truyền đến tiếng tranh cãi của hai người.

“…Dumbledore… Ngươi không thể…”

“Nhưng…”

“…Sao lại là ta…”

Fawkes vẫy đôi cánh vàng đỏ, ở trên giá cúi đầu kêu một tiếng. Harry nhịn không được bước đến trước cái giá, vuốt ve bộ lông xinh đẹp. Fawkes tò mò nghiêng đầu nhìn hắn, dùng mỏ gặm gặm ngón tay hắn, bộ dáng thập phần hưởng thụ.

“A, Harry ngươi đã tới…” Harry quay đầu lại, Dumbledore đang ôn hòa nhìn mình, “Xem ra ngươi và Fawkes ở chung cũng không tệ.”

“Fawkes?” Harry giả vờ mang bộ dáng ngạc nhiên, “Ngài nói đây là… là… Phượng Hoàng? Nó là Phượng Hoàng đúng không, Hiệu trưởng? Ta ở trong sách có thấy qua.”

“Đúng vậy, Fawkes là con Phượng Hoàng thông minh nhất.” Dumbledore nháy mắt, Fawkes bay đến đậu trên vai y, bắt đầu ngâm xướng một khúc ca duyên dáng.

“Nó thật xinh đẹp…” Harry cảm khái.

“Dumbledore, ta nghĩ ngươi gọi cứu thế chủ vĩ đại của chúng ta đến không phải để thảo luận về sủng vật…” Lời nói châm chọc từ sau lưng vang lên.

Vừa nghe thanh âm này, Harry đã biết đối phương là ai, hắn xoay người nói thầm: “Giáo sư Snape.”

“Hừ!” Snape không thèm liếc mắt đến hắn một cái, vung trường bào, đi đến trước mặt Dumbledore, “Ta vẫn kiên trì giữ ý kiến của ta, ta sẽ không đáp ứng…”

“Được rồi, Severus, Harry luôn thực thích ngươi. Huống chi, ta cũng nhìn thấy, ngươi cũng rất chiếu cố hắn, để ngươi làm người giám hộ của hắn, đối với hai người các ngươi đều tốt…”

Harry mở to hai mắt, ý của Dumbledore có phải… Để Snape làm người giám hộ của mình. Merlin a! Một trận vui sướng dậy lên trong lòng, để Snape tới chiếu cố mình… thật sự là..

“Ta đã nói rồi, Dumbledore, ta đã quyết định không thể chiếu cố cứu thế chủ vĩ đại!” Ngay lập tức, lời nói cay nghiệt lập tức đem Harry đánh rớt xuống vực sâu, “Muốn ta lãng phí thời gian đến chiếu cố tiểu tử này… Nhất định là không!” Ánh mắt Snape quét xuống người Harry, “Ta nghĩ Potter tiên sinh… vĩ đại, hắn hoàn toàn có năng lực tự chiếu cố chính mình…”

“Giáo sư…” Harry nắm lấy áo chùng của y, nhưng y gạt ra, tựa hồ muốn trốn tránh thứ làm y chán ghét. Harry mờ mịt nhìn tay mình, cái gì… cũng không nắm được sao…

“Năng lực của Potter tiên sinh… hoàn toàn có thể không để hắn bị đói chết…” Bên tai truyền đến giọng nói đứt quãng, Harry ngơ ngác đứng nhìn. Hắn không nhìn ta… liếc mắt một cái cũng không có… Ngay cả ngươi cũng muốn vứt bỏ ta sao? Phụ mẫu bỏ lại ta, cả nhà Dursley không cần ta, Sirius thì ly khai ta, Ron và Hermione có cuộc sống hôn nhân sau này của bọn họ… Ta chỉ hy vọng nắm lấy người nào đó, để ta khi bất lực có thể dựa vào, ta hy vọng người đó chính là ngươi… Chỉ có ngươi, yên lặng đứng phía sau ta, bảo hộ ta… Nhưng với ngươi… cái gì cũng không nắm được… (AAA, Snape, ngươi làm tiểu H của ta thương tâm… Ta giết ngươi…)

“Severus, Harry nhất định phải có người chiếu cố…”

“Sao lại là ta! Hắn không có ta thì không được sao?”

Đúng vậy, sao lại là ngươi, ta không có ngươi thì không được sao? Harry rất nhanh siết nắm tay lại, ngươi chỉ biết oán hận ta! Ta vĩnh viễn chỉ có một mình, chỉ có ta mới không vứt bỏ chính ta mà thôi!”

“Không cần, Hiệu trưởng.” Một thanh âm rất nhỏ truyền vào tai hai người kia, thiếu niên nhỏ gầy cúi đầu, mái tóc đen đơn giản che khuất đi vẻ mặt của hắn.

“Harry, vậy ngươi bắt buộc phải quay trở lại nhà dì ngươi…” Dumbledore trong giọng nói mang vẻ áy náy.

“Không sao, ta đã quen rồi… Cám ơn ngài đã quan tâm…” Harry cúi chào, “Cứ như vậy đi, ta… ra ngoài trước.” Hắn cúi đầu đi, mở cửa ra, “Còn có… đã làm phiền ngài, giáo sư…”

Ta có nhìn sai không? Từ trong giọng nói, Snape nhận ra một cỗ… tuyệt vọng sâu sắc!

Harry cúi đầu, đi qua hành lang thật dài không một bóng người. Trái tim đau buốt… Y không cần ta… Vì cái gì lại khó chịu như vậy? Hắn dừng cước bộ, nhịn không được cười nhẹ: “A… Ha hả…”

Mình… thích y! Hắn cuối cùng đã hiểu được, vì sao lại hết lần này đến lần khác đêm du, chờ đợi y đuổi bắt; vì sao mình lại hết lần này đến lần khác chọc giận y, làm y hướng mình là rống giận; vì sao khi y chết đi, tâm mình cũng trở thành tro tàn…

“Bởi vì, ta thích y… Không, ta thương y…” Nỉ non vài tiếng, sự tuyệt vọng lộ ra trong đôi mắt xanh, mình… vĩnh viễn cũng nắm không được y… Harry James Potter, ngươi thật ngu ngốc, cố tình thích một người như vậy. Người y yêu cũng chỉ có mẫu thân ngươi. Y vĩnh viễn sẽ không thích ngươi, vĩnh viễn!

Ít ra… hãy để y hảo hảo mà sống, thay đổi tất cả, giết Voldermort, như thế, hắn sẽ hảo hảo sống, vĩnh viễn oán hận Harry Potter. Harry Potter và Severus Snape vĩnh viễn chỉ có thể oán hận lẫn nhau, vĩnh viễn!

***** Ta là tiểu H thương tâm phân cách tuyến *****

Ngày yên bình trôi qua như nước chảy, Snape nhìn về phía thiếu niên tóc đen đang khuấy vạc thuốc, ngay cả hắn cũng bình lặng… như nước. Trong mắt những người khác, Harry Potter vẫn giống như ngày thường, cùng Gryffindor đùa giỡn, vẫn bảo trì thành tích tốt đẹp trên lớp. Chính mình cũng nghi ngờ, nỗi tuyệt vọng ngày đó là do mình nhìn lầm, Nhưng, thiếu niên kia, không chỉ trong lớp Ma Dược, những thời điểm khác, hắn cũng không ngẩng đầu nhìn mình, lưu lại cho hắn, vĩnh viễn chỉ là đỉnh tóc đen kia. Thành tích ma dược của hắn vẫn vĩ đại như trước, nhưng không hề quấn quít lấy hắn mà hỏi mấy vấn đề. Từ sau ngày đó, hai người đều không nói qua một câu.

Thu thập hảo vật dụng, Harry nói muốn đến bệnh thất kiểm tra (quy định một tháng kiểm tra một lần), liền để Ron và Hermione đi trước. Ra khỏi phòng học, hắn lập tức đi lên tầng tám. Harry đã hạ quyết tâm, xử lý xong chuyện Voldermort, một khi nhận được chứng chỉ O.W.Ls, hắn sẽ rời khỏi trường. Vô luận đi bất cứ nơi đâu mà tốt hơn cho người kia. Chỉ cần cuộc sống của Snape tốt đẹp, bất luận mình ở nơi đâu cũng sẽ an tâm. Đến lúc đó, mình sẽ cùng Sirius đi vòng quanh thế giới, nhớ tới người cha đỡ đầu hoạt bát, Harry không khỏi mỉm cười, có Sirius bên cạnh, mình sẽ không còn cô đơn… Cứ như vậy, chưa đến bốn năm, tuy rằng ngắn một chút, nhưng vẫn còn kịp.

Vừa nghĩ, Harry vừa mở Phòng cần thiết ra. Nhưng khi đi vào, Harry liền cứng người, vương miện Ravenclaw… vẫn thường nằm trên bàn, đã không thấy! Như thế nào lại… Hắn bổ nhào vào đống đồ linh tinh tìm kiếm, không có, không có! Có người đã mang nó đi. Harry toàn thân ra mồ hôi lạnh, nhưng lập tức, hắn buộc mình phải trấn định. Heleba nghe theo mệnh lệnh của mình, cho dù mật thất bị mở ra, cũng sẽ không xảy ra việc gì. Nhưng nguy hiểm duy nhất là, người mang vương miện kia sẽ bị hồn phiến khống chế, sẽ bị hút đi sinh lực, Voldermort sẽ sống lại…

Bất quá chuyện này phát sinh trong lâu đài, người lấy đi chiếc vương miện nếu không phải học trò thì cũng là giáo sư hoặc nhân viên trong trường. Vương miện Ravenclaw tiêu biểu cho trí tuệ, mang nó theo bên người, sẽ trở nên thập phần thông minh. Đúng rồi, đây là điểm đặc biệt của người mang chiếc vương miện —— trong thời gian ngắn trở nên cực kỳ thông minh.

Chapter
1 Chương 1: Sống lại – Thay đổi
2 Chương 2: Ma dược – Bản đồ
3 Chương 3: Đêm du – Phát hiện
4 Chương 4: Cuối kỳ – Nghỉ hè
5 Chương 5: Mua sắm – Ma lực
6 Chương 6
7 Chương 7: Tiệc – âm nhạc
8 Chương 8: Quà tặng – Nhật ký
9 Chương 9: Cơm trưa – Khai giảng
10 Chương 10: Thừa kế – Phát hiện
11 Chương 11: Chân tướng – Bảo kiếm
12 Chương 12: Phát hiện – đột biến
13 Chương 13: Tự hỏi – Dụ địch
14 Chương 14: Bàn giao – Thạch hóa
15 Chương 15: Đối thoại – Nghiên cứu
16 Chương 16: Trận đấu – Ngoài ý muốn
17 Chương 17: Quyết đấu – Giáng sinh
18 Chương 18: Khống chế – Cha đỡ đầu
19 Chương 19: Tiêu diệt – Hợp tác
20 Chương 20: Khế ước – đấu trí
21 Chương 21: Mật đàm – Kết luận
22 Chương 22: Lễ tình nhân
23 Chương 23: Hỗn loạn – Cuối kỳ
24 Chương 24: Nhà cũ – Người sói
25 Chương 25: Phế tích – Nhẫn
26 Chương 26: Trò chuyện – Bằng hữu
27 Chương 27: Sinh nhật – Bàn bạc
28 Chương 28: Bạn đời – Kế thừa
29 Chương 29: Dây chuyền – Xấu hổ
30 Chương 30: Vượt ngục – Hội nghị
31 Chương 31: Dư thừa – Chuẩn bị
32 Chương 32: Tàu tốc hành – Trở lại trường
33 Chương 33
34 Chương 34: Cấm túc – Bảo hộ
35 Chương 35: Say rượu – Tháng mười
36 Chương 36: Học tập – Thịnh yến
37 Chương 37: Bị tập kích – Chuột
38 Chương 38: Lời khai – Kim bôi
39 Chương 39: Dạy thay – Trận đấu
40 Chương 40: Rút lui – Mật đàm
41 Chương 41: Biến hình – Mạo hiểm
42 Chương 42: Luyện tập – Rừng cấm
43 Chương 43: Đổi dược – Cuối tuần
44 Chương 44: Xinh đẹp – Hoang mang
45 Chương 45: Giáng sinh – Kinh hồn
46 Chương 46: Hạnh phúc – Thống khổ
47 Chương 47: Áy náy – Tẩy trừ
48 Chương 48: Quay về – Chuyện vặt
49 Chương 49: Chế dược – Bay lượn
50 Chương 50: Ngỏ lời – Sủng vật
51 Chương 51: Tin đồn – Ngày lễ
52 Chương 52: Mùa xuân – Nô đùa
53 Chương 53: Khống chế – Gia tinh
54 Chương 54: Hướng dẫn – Thành công
55 Chương 55: Kỳ thi – Bế giảng
56 Chương 56
57 Chương 57: Trêu ghẹo – Ngây ngốc
58 Chương 58: Tố khổ – Tổ chức
59 Chương 59: Xảo ngộ – Mở đầu
60 Chương 60: Trận đấu – Tập kích
61 Chương 61: Điều tra – Nghi ngờ
62 Chương 62: Đàm luận – Thông báo
63 Chương 63: Khai giảng – Phân viện
64 Chương 64: Bói toán – Xung đột
65 Chương 65: Ác chú – Lời nguyền
66 Chương 66: Đến thăm – Hỏa diễm bôi
67 Chương 67: Đăng ký – Tuyển thủ
68 Chương 68: Dự thi – An ủi
69 Chương 69: Kiểm tra – Cự long
70 Chương 70: Chiến thắng – Kim trứng
71 Chương 71
72 Chương 72: Bạn nhảy – Thay đổi
73 Chương 73: Giáng sinh – Vũ hội
74 Chương 74: Hóa trang – Kinh diễm
75 Chương 75: Thăm dò – Phát điên
76 Chương 76: Đề phòng – Bảo vật
77 Chương 77: Chiến thắng – Khó hiểu
78 Chương 78: Dấu hiệu – Tiêu trừ
79 Chương 79: Hoán cốt – Hoài nghi
80 Chương 80: Hoảng hốt – ước định
81 Chương 81
82 Chương 82: Kim bôi – Nghĩa địa
83 Chương 83: Hồi sinh – Bất ngờ
84 Chương 84: Lo lắng – Cứu viện
85 Chương 85: Sự thật – Nội gian
86 Chương 86
87 Chương 87: Bày tỏ – Hạnh phúc
88 Chương 88
89 Chương 89: Nhẫn – Kỳ nghỉ
90 Chương 90: Mật đạo – Phát hiện
91 Chương 91: Nguyên nhân – Sẵn sàng
92 Chương 92: Hang sóc – đàm luận
93 Chương 93: Thảo luận – Dementor
94 Chương 94: Đấu trí – Liên tiếp
95 Chương 95: Huynh trưởng – Mua sắm
96 Chương 96: Mưu tính – Hạnh phúc
97 Chương 97: Khai giảng – Trở lại trường
98 Chương 98: Cô lập – An ủi
99 Chương 99: Bình minh – Giáo trình
100 Chương 100: Lớp học mới – Xung đột
101 Chương 101: Thảo luận – Khảo hạch
102 Chương 102: Phiên tòa – Phỏng đoán
103 Chương 103: Luyện tập – Giấc mơ
104 Chương 104: Giám sát – ám hận
105 Chương 105: Người khác – Sa thải
106 Chương 106: Giấc mơ – Rối loạn
107 Chương 107: Kinh ngạc – Trêu chọc
108 Chương 108: Lễ giáng sinh – Lửa giận
109 Chương 109: Giáp công – Vượt ngục
110 Chương 110: Người khổng lồ €� Tân địch
111 Chương 111: Cách chức – Nhậm chức
112 Chương 112: Đàm phán – Lôi kéo
113 Chương 113: Thực lực – Khâm phục
114 Chương 114: Thế lực – điều chức
115 Chương 115: Mộng cảnh – Bố trí
116 Chương 116: Giải cứu – Xâm nhập
117 Chương 117: Chiến đấu – Quyết đấu
118 Chương 118: Đối địch – Kinh lôi
119 Chương 119: Tiêu diệt – Hoan hỉ
120 Chương 120: Đàm luận – áy náy
121 Chương 121: Chức nghiệp – Kỳ thi
122 Chương 122: Công khai – Chấn kinh
123 Chương 123: Hỗn loạn – Thẩm phán
124 Chương 124: Thành tích – Dạ tiệc
125 Chương 125: Khiêu vũ – Kết thúc
126 Chương 126: Phiên ngoại 1: Trợ giáo mới
127 Chương 127: Phiên ngoại 2: Trình học mới của trợ giáo mới
128 Chương 128: Phiên ngoại 3: Cuộc sống mới của tân tiểu hoan
129 Chương 129: Phiên ngoại 4: Vấn đề về tiểu bao tử
130 Chương 130: Phiên ngoại 5: Một trăm câu hỏi trong ngày valentine
Chapter

Updated 130 Episodes

1
Chương 1: Sống lại – Thay đổi
2
Chương 2: Ma dược – Bản đồ
3
Chương 3: Đêm du – Phát hiện
4
Chương 4: Cuối kỳ – Nghỉ hè
5
Chương 5: Mua sắm – Ma lực
6
Chương 6
7
Chương 7: Tiệc – âm nhạc
8
Chương 8: Quà tặng – Nhật ký
9
Chương 9: Cơm trưa – Khai giảng
10
Chương 10: Thừa kế – Phát hiện
11
Chương 11: Chân tướng – Bảo kiếm
12
Chương 12: Phát hiện – đột biến
13
Chương 13: Tự hỏi – Dụ địch
14
Chương 14: Bàn giao – Thạch hóa
15
Chương 15: Đối thoại – Nghiên cứu
16
Chương 16: Trận đấu – Ngoài ý muốn
17
Chương 17: Quyết đấu – Giáng sinh
18
Chương 18: Khống chế – Cha đỡ đầu
19
Chương 19: Tiêu diệt – Hợp tác
20
Chương 20: Khế ước – đấu trí
21
Chương 21: Mật đàm – Kết luận
22
Chương 22: Lễ tình nhân
23
Chương 23: Hỗn loạn – Cuối kỳ
24
Chương 24: Nhà cũ – Người sói
25
Chương 25: Phế tích – Nhẫn
26
Chương 26: Trò chuyện – Bằng hữu
27
Chương 27: Sinh nhật – Bàn bạc
28
Chương 28: Bạn đời – Kế thừa
29
Chương 29: Dây chuyền – Xấu hổ
30
Chương 30: Vượt ngục – Hội nghị
31
Chương 31: Dư thừa – Chuẩn bị
32
Chương 32: Tàu tốc hành – Trở lại trường
33
Chương 33
34
Chương 34: Cấm túc – Bảo hộ
35
Chương 35: Say rượu – Tháng mười
36
Chương 36: Học tập – Thịnh yến
37
Chương 37: Bị tập kích – Chuột
38
Chương 38: Lời khai – Kim bôi
39
Chương 39: Dạy thay – Trận đấu
40
Chương 40: Rút lui – Mật đàm
41
Chương 41: Biến hình – Mạo hiểm
42
Chương 42: Luyện tập – Rừng cấm
43
Chương 43: Đổi dược – Cuối tuần
44
Chương 44: Xinh đẹp – Hoang mang
45
Chương 45: Giáng sinh – Kinh hồn
46
Chương 46: Hạnh phúc – Thống khổ
47
Chương 47: Áy náy – Tẩy trừ
48
Chương 48: Quay về – Chuyện vặt
49
Chương 49: Chế dược – Bay lượn
50
Chương 50: Ngỏ lời – Sủng vật
51
Chương 51: Tin đồn – Ngày lễ
52
Chương 52: Mùa xuân – Nô đùa
53
Chương 53: Khống chế – Gia tinh
54
Chương 54: Hướng dẫn – Thành công
55
Chương 55: Kỳ thi – Bế giảng
56
Chương 56
57
Chương 57: Trêu ghẹo – Ngây ngốc
58
Chương 58: Tố khổ – Tổ chức
59
Chương 59: Xảo ngộ – Mở đầu
60
Chương 60: Trận đấu – Tập kích
61
Chương 61: Điều tra – Nghi ngờ
62
Chương 62: Đàm luận – Thông báo
63
Chương 63: Khai giảng – Phân viện
64
Chương 64: Bói toán – Xung đột
65
Chương 65: Ác chú – Lời nguyền
66
Chương 66: Đến thăm – Hỏa diễm bôi
67
Chương 67: Đăng ký – Tuyển thủ
68
Chương 68: Dự thi – An ủi
69
Chương 69: Kiểm tra – Cự long
70
Chương 70: Chiến thắng – Kim trứng
71
Chương 71
72
Chương 72: Bạn nhảy – Thay đổi
73
Chương 73: Giáng sinh – Vũ hội
74
Chương 74: Hóa trang – Kinh diễm
75
Chương 75: Thăm dò – Phát điên
76
Chương 76: Đề phòng – Bảo vật
77
Chương 77: Chiến thắng – Khó hiểu
78
Chương 78: Dấu hiệu – Tiêu trừ
79
Chương 79: Hoán cốt – Hoài nghi
80
Chương 80: Hoảng hốt – ước định
81
Chương 81
82
Chương 82: Kim bôi – Nghĩa địa
83
Chương 83: Hồi sinh – Bất ngờ
84
Chương 84: Lo lắng – Cứu viện
85
Chương 85: Sự thật – Nội gian
86
Chương 86
87
Chương 87: Bày tỏ – Hạnh phúc
88
Chương 88
89
Chương 89: Nhẫn – Kỳ nghỉ
90
Chương 90: Mật đạo – Phát hiện
91
Chương 91: Nguyên nhân – Sẵn sàng
92
Chương 92: Hang sóc – đàm luận
93
Chương 93: Thảo luận – Dementor
94
Chương 94: Đấu trí – Liên tiếp
95
Chương 95: Huynh trưởng – Mua sắm
96
Chương 96: Mưu tính – Hạnh phúc
97
Chương 97: Khai giảng – Trở lại trường
98
Chương 98: Cô lập – An ủi
99
Chương 99: Bình minh – Giáo trình
100
Chương 100: Lớp học mới – Xung đột
101
Chương 101: Thảo luận – Khảo hạch
102
Chương 102: Phiên tòa – Phỏng đoán
103
Chương 103: Luyện tập – Giấc mơ
104
Chương 104: Giám sát – ám hận
105
Chương 105: Người khác – Sa thải
106
Chương 106: Giấc mơ – Rối loạn
107
Chương 107: Kinh ngạc – Trêu chọc
108
Chương 108: Lễ giáng sinh – Lửa giận
109
Chương 109: Giáp công – Vượt ngục
110
Chương 110: Người khổng lồ €� Tân địch
111
Chương 111: Cách chức – Nhậm chức
112
Chương 112: Đàm phán – Lôi kéo
113
Chương 113: Thực lực – Khâm phục
114
Chương 114: Thế lực – điều chức
115
Chương 115: Mộng cảnh – Bố trí
116
Chương 116: Giải cứu – Xâm nhập
117
Chương 117: Chiến đấu – Quyết đấu
118
Chương 118: Đối địch – Kinh lôi
119
Chương 119: Tiêu diệt – Hoan hỉ
120
Chương 120: Đàm luận – áy náy
121
Chương 121: Chức nghiệp – Kỳ thi
122
Chương 122: Công khai – Chấn kinh
123
Chương 123: Hỗn loạn – Thẩm phán
124
Chương 124: Thành tích – Dạ tiệc
125
Chương 125: Khiêu vũ – Kết thúc
126
Chương 126: Phiên ngoại 1: Trợ giáo mới
127
Chương 127: Phiên ngoại 2: Trình học mới của trợ giáo mới
128
Chương 128: Phiên ngoại 3: Cuộc sống mới của tân tiểu hoan
129
Chương 129: Phiên ngoại 4: Vấn đề về tiểu bao tử
130
Chương 130: Phiên ngoại 5: Một trăm câu hỏi trong ngày valentine