Chương 125: Em Thật Là Đáng Yêu Vợ À

Mạc Dương Minh quăng tờ giấy báo cáo xuống đất, anh nói: "Em từ đâu lại có thai? Anh nhớ không lầm đã đưa em thuốc." Vương Sương liền dè dặt nói những câu trách móc anh: "Mạc phó tổng, cậu cũng biết con gái tôi nó còn trong trắng..

bây giờ cậu lấy đi của nó còn bắt nó uống.

Nó bây giờ có thai rồi lẽ nào cậu không chịu trách nhiệm?"
"Tôi hiện tại đã có bạn gái."
Vương Huyên nghiến răng ả kéo kéo tay áo của Vương Sương khóc nức nở: "Ba, ba đừng làm khó anh ấy.

Con có thể bỏ đứa bé đi mà, là do con tình nguyện cho nên không thể trách anh ấy được." Người đàn ông tuổi trung niên thở dài nhìn ả mà than thở trách móc anh: "Chỉ trách con yêu người không tốt, ta..

con bỏ đi đứa bé trong bụng nhưng đứa bé đó không có tội."
Mẹ của Vương Huyên đẩy Vương Sương ra, bà nói: "Huyên Huyên, con gái của mẹ..

con thật thiện lương.

Sao con lại có cuộc sống bi ai thế này chứ."
Mạc Dương Minh thần sắc không ổn định, nhìn một nhà ba người cứ lãi nhãi khiến cho anh không vui: "Em không cần phải phá, cứ sanh nó ra tôi sẽ chu cấp tiền hàng tháng cho con." Còn về phần Luyến nhi..

anh có lẽ nên chọn một thời điểm thích hợp để nói rõ ràng.

Nếu như cô có con của người khác..

anh lại có của người khác..

thế có được gọi là huề không? Như vậy anh sẽ không có gì trách móc cô nữa.
Anh mở cửa phòng, bỏ đi ra bên ngoài: "Một ngày..

chỉ một ngày nhưng nhiều chuyện xảy ra thế này!"

Lăng Ngạo Thiên ngồi trong phòng của trưởng thôn Lĩnh, anh nâng cốc trà ấm lên: "Trưởng thôn, ông cũng biết tôi đến đây vì lí do gì." Trưởng thôn nói: "Lăng tổng..

như thế thì làm khó chúng tôi quá, nơi này mấy đời không hề thay đổi, với cả nó tượng trưng cho sắc đẹp của thôn..

tôi sao có thể..."
"Ông chắc không muốn tôi làm khó dễ thôn Lĩnh, vốn tôi chỉ muốn nơi này để phát triển cho Lăng Đế vì ở đây khá thuận lợi, mọi người có thể sống ở đây nhưng tôi cần nơi này để xây dựng..

việc nơi ở tôi sẽ sắp xếp bảo đảm không khiến cho cả thôn thất vọng."
"Ngài khách sáo quá, thật sự mà nói tôi vẫn khó chọn."
"Thế cứ như vậy đi, trợ lý của tôi sẽ bàn bạc với ông." Lăng Ngạo Thiên đứng dậy, anh bước chân ra khỏi cái ngôi nhà cũ của trưởng thôn lại nhìn sang bên trái..

cái mộ à: "Cái này?"
Trưởng thôn Lĩnh bước ra nhìn vào cái mộ, à..

ra là ngài ấy nhìn cái này: "Đây chính là mộ của Tam vương gia Hách Liên Hiên, năm 653 đấy." Lăng Ngạo Thiên nhíu chặt mày lại, kì lạ..

anh nghe tên này sao lòng lại cảm thấy tò mò: "Hách Liên Hiên?"
"Cậu lẽ nào không biết Ngài ấy là một người tài giỏi, thời lúc ấy ngài ấy là người đứng đầu, quyền lực..

vô cùng hùng vĩ nữa.

Phải gọi là mọi thứ đều xuất sắc, mà uổng cho một đời người." Trưởng thôn Lĩnh thở dài lắc đầu, ông đến cầm lấy chiếc khăn vừa được giặt rồi lau mộ sạch sẽ.
"Thế nào lại uổng?" Ông càng nói, thì anh lại càng muốn biết về người này.
Trưởng thôn Lĩnh đứng dậy bỏ chiếc khăn vào thao nước giặt thêm một lần, rồi cúi người lại lau nhẹ nhàng: "Tam vương phi là vợ của ngài ấy, mà vì hiểu lầm ngài cho nên vương phi đau lòng tự sát..

chôn mình trong ngọn lửa lớn.

Tam vương gia đau thương dùng kiếm đâm mình.

Hai người chết cùng ngày cùng tháng và tất nhiên là cùng năm."
"Thật là có chuyện tình như vậy? Khó tin.." Miệng thì bảo khó tin nhưng bên trong anh lại lay động vì câu chuyện này, đấy là kể tóm tắt..

nghe cô gái chết trong biển lửa mà cảm thấy mình có thể hiểu được..

mà mình còn có chút nhói lòng.
Ông bật cười ha hả: "Ngài vốn nên coi lịch sử này của cả hai, rất là cảm động lòng người, vì thế mà ai ai cũng ùa đến để xem đấy." Anh đi đến nhìn chiếc mộ chằm chằm, dưới ánh nắng xế chiều chiếu rọi qua..

cơn gió thoang thoảng những ngọn tóc ngắn cứ đong đưa theo, hai tay anh xỏ vào túi quần..

5 phút trôi qua anh vẫn nhìn nó.
Trưởng thôn Lĩnh dọn dẹp rồi cất đồ vào bên trong, anh gập người nhìn: "Hmm.." Lăng Ngạo Thiên ánh mắt của phượng hoàng một màu đỏ cứ chăm vào nó: "Cảm giác này là gì?!"
Tiếng của đàn ông trung niên cười nói: "Lăng tổng có hứng thú lắm sao, ôi cha nhắc mới nhớ..

ông già này đây càng nhìn ngài càng thấy ngài rất giống Tam vương gia Hách Liên Hiên." Anh đứng dậy quay đầu nhìn ông: "Giống?"
"Theo tôi, tôi cho ngài xem đây."
Hai người đứng trước bức tranh minh họa chân dung của Hách Liên Hiên, đôi mắt anh mở to ra khó tin: "Giống quá rồi." Anh đưa tay cầm lên thử chân dung: "Vậy còn của Tam vương phi?"
Trưởng thôn Lĩnh cầm lấy chân dung anh đưa cho mình, ông treo lại lên đó nhìn vào nó: "Tiếc thật, của Tam vương phi thì không có bởi vì cô ấy là một tướng quân chỉ ra chiến trường..

nào có thời gian vẽ chân dung..

cho nên đó vẫn mãi là một bí ẩn.

Nhưng nghe nói cô ấy là bóng hồng, là cô nương mà các phái nam đều yêu thích, một cô gái xinh đẹp..

làn da trắng như nhung..

cùng với đôi mắt tỏ vẻ thanh toát hiền thục, lại tài giỏi chỉ kém ngài ấy hai bậc.

Thời đó nếu là phái nữ, cô ấy là mạnh nhất rồi.

Cứ tưởng cô ấy không có điểm yếu, nào ngờ đâu điểm yếu đó của cô ấy là tình yêu của mình."
Lăng Ngạo Thiên gật đầu, anh nhớ lại chính vợ của mình từ chối..

anh tự hỏi tại sao cô nói thích nhưng lại không muốn anh chọn nơi này để xây dựng.

Thật sự muốn biết chính xác là chuyện gì..
Anh nói: "Không cần đâu, thôn Lĩnh cứ để như vậy..

tôi đột nhiên cảm thấy nơi này không thích hợp."
"Cảm ơn Lăng tổng!"
"Vậy thì tôi đi, không cần tiễn."
"Đâu có được..

ngài đến thăm là vinh hạnh của chúng tôi."
"Không cần!"
Lăng Ngạo Thiên đi ra bên ngoài, anh đến chỗ mà cả hai đã thuê qua đêm ở đây.

Anh bước vào sân vườn đang treo đèn ở đó..

nhìn chính vợ của mình với ánh đèn cho nên lại lung linh, một góc nghiêng thật sự xinh đẹp: "Bà xã, trời trở lạnh." Anh tháo áo khoác của mình ra choàng lên cho cô.
"Em thế nào, giận anh? Không thèm trả lời?"
"Em không, chỉ là em rất thích nơi này..

nếu xây lại sẽ không còn như trước nữa."
Anh thở dài: "Anh đổi ý rồi, anh kiếm được một nơi tốt hơn, đất rộng hơn ở nơi này..

thế hài lòng bà xã chưa hả?" Cô cười cười: "Không giận mà, anh muốn thì cũng được..

chỉ cần trừ cái ngôi nhà cũ đó."
"Được được được, đều giữ cả." Anh vỗ vỗ nhẹ vai của cô rồi ngồi kế bên cạnh, đầu gục xuống bàn mĩm cười nhìn cô, cô đỏ mặt nói: "Đừng nhìn em như vậy."
"Sao lại không nhìn?"
Hạ Vy Vy: "Có ai nói với anh rằng nhan sắc của anh rất là mê mẩn người không, gọi là yêu nghiệt đó!" Lăng Ngạo Thiên nhịn không nỗi bật cười : "Haha."
"Đừng có cười em."
Lăng Ngạo Thiên lấy tay sờ đến mái tóc đen dài của ô, rồi uốn uốn nó..

sau đó vén tóc của cô lên.

Tay chọt vô má cô rồi nhéo nhẹ đôi má ửng hồng đó, anh ánh mắt thâm tình lại yêu chiều vô cùng: "Aw..

anh như thế nào lại không biết..

em thật là đáng yêu, vợ à!" Anh cười cười nhìn anh, cô cũng dường như kinh ngạc về câu nói này..

từ khi nào gương mặt không lạnh lùng như một Đại ma vương..

đổi lại là ấm áp dành cho cô, nụ cười này..

đôi mắt màu đỏ và gương mặt soái..

dành cho cô! Biết bao lần cứ nhìn anh cười, bên trong lại đập rộn ràng.

Có lẽ cũng không bao giờ quên được..

Chapter
1 Chương 1: Làm Trợ Lí Của Anh
2 Chương 2: Tình Cũ Của Hạ Vy Vy
3 Chương 3: Không Tệ Rất Ngọt
4 Chương 4: Tôi Muốn Đấu Với Anh
5 Chương 5: Người Phụ Nữ Lạ
6 Chương 6: Cô Là Người Yêu Của Anh
7 Chương 7: Lí Do Của Thượng Hữu Anh
8 Chương 8: Doãn Tư Hào
9 Chương 9: Gặp Lăng Lão Phu Nhân
10 Chương 10: Mùi Thuốc Súng Nồng Nặc
11 Chương 11: Kết Hôn Với Anh
12 Chương 12: Lăng Ngạo Thiên Đừng Mà
13 Chương 13: Cô Mang Thai
14 Chương 14: Bắt Cóc
15 Chương 15: Anh Biết Lỗi Rồi
16 Chương 16: Anh Chồng Quốc Dân Lão Bà Có Em Thật Tốt!
17 Chương 17: Chúng Ta Là Người Một Nhà
18 Chương 18: Hôn Sự Của Anh Vy Vy Đau Lòng
19 Chương 19: Cả Nhà Đều Vui
20 Chương 20: Lăng Phong Nhớ Tư Tuyết
21 Chương 21: Lăng Phong Bị Tai Nạn
22 Chương 22: Mã Anh Có Liên Quan Đến Tai Nạn
23 Chương 23: Kiều Luyến Alice Hạ Vy Vy Lucy
24 Chương 24: Công Chúa Quin Alice
25 Chương 25: Quin Alice Cắt Cổ Tay
26 Chương 26: Tôi Là Người Đầu Tiên Thấy Bên Trong Cô
27 Chương 27: Vợ Của Anh Thì Anh Được Ôm
28 Chương 28: Hai Anh Chàng Đều Ăn Giấm
29 Chương 29: Hai Cha Con Thiên Thần Trêu Nhau
30 Chương 30: Ninh Tiểu Y Khóc Cao Lãng Đau Lòng
31 Chương 31: Hồi Ức Của Ninh Tiểu Y Và Cao Lãng
32 Chương 32: Lăng Ngạo Thiên Anh Thật Đáng Sợ
33 Chương 33: Người Mà Cao Lãng Yêu Mãi Mãi Không Phải Là Cô
34 Chương 34: Hai Cô Gái Say Rượu Làm Khó Bà Xã Của Anh
35 Chương 35: Cao Lãng Thịt Ninh Tiểu Y Lăng Ngạo Thiên Dỗ Ngọt Bà Xã
36 Chương 36: Bà Xã Anh Nhịn Lâu Rồi
37 Chương 37: Anh Hành Cô Cả Đêm
38 Chương 38: Một Lần Nữa Thịt Cô
39 Chương 39: Cao Lãng Anh Đánh Tôi
40 Chương 40: Lăng Ngạo Thiên Đối Đầu Thượng Hữu Anh
41 Chương 41: Vương Huyên Trở Về
42 Chương 42: Lễ Đính Hôn Đẫm Máu
43 Chương 43: Kiếp Này Bỏ Lỡ Nhau Kiếp Sau Anh Sẽ Không Đâu
44 Chương 44: Ninh Tiểu Y Đã Chết
45 Chương 45: Bóng Dáng Thân Quen Là Ai
46 Chương 46: Nhưng Mà Anh Muốn Thịt Em
47 Chương 47: Thính Của Kelvin Chú Cún Lăng Ngạo Thiên
48 Chương 48: Ngoại Truyện 1 Sắp Thịt Nhưng Lại Bị Vợ Đuổi!
49 Chương 49: Làm Tổn Thương Nhau
50 Chương 50: Chó Mà Dám Chê Chủ
51 Chương 51: Thiên Mà Em Biết Anh Đang Ở Đâu
52 Chương 52: Chúng Ta Ly Hôn Đi! Bà Xã Anh Không Chấp Nhận!
53 Chương 53: Cậu Nhóc Lăng Thần Bị Daddy Làm Cho Khó Xử
54 Chương 54: Z Lại Là Hối Hận Muộn Màng
55 Chương 55: Con Muốn Mommy Cái Giá Đắt Của Hoa Hoa
56 Chương 56: Những Ngày Có Vợ Ở Bên Cạnh Quin Alice Tức Giận
57 Chương 57: Anh Thật Không Biết Xấu Hổ Mạc Dương Minh
58 Chương 58: Lộ Tư Tuyết Còn Sống Lá Thư Của Vợ
59 Chương 59: Vì Em Là Em Trai Của Anh
60 Chương 60: Tay Chơi Phiên Bản Nữ Đã Lỡ Yêu Em
61 Chương 61: Một Đêm Ấm Áp Lăng Thần Không Nói
62 Chương 62: Chỉ Cần Em Thích Là Được Đến Pháp
63 Chương 63: Nòng Nọc Chỉ Dành Cho Em
64 Chương 64: Hắn Điên Rồi!
65 Chương 65: Ánh Sáng Và Bóng Tối
66 Chương 66: Đều Là Thiện Lương!
67 Chương 67: Câu Nói Tàn Nhẫn Của Cha Ruột!
68 Chương 68: Anh Và Con Rất Nhớ Em
69 Chương 69: Là Trời Thương Em Và Anh
70 Chương 70: Anh Đây Vợ Ơi!
71 Chương 71: Đánh Nhau Trên Giường!
72 Chương 72: Tình Yêu Dành Cho Ông Xã
73 Chương 73: Khoảnh Khắc Hạnh Phúc
74 Chương 74: Không Thể Xem Thường!
75 Chương 75: Mạc Dương Minh Size Xl
76 Chương 76: Diệt Trừ Cô Gái Đêm Đó!
77 Chương 77: Ngọt Đến Tận Xương Tủy
78 Chương 78: Âm Mưu Đồi Bại
79 Chương 79: 36 Kế Chạy Là Thượng Sách!
80 Chương 80: Công Chúa Của Tôi!
81 Chương 81: Nên Gọi Là Anh Yêu
82 Chương 82: Vết Son Trên Áo Là Của Ai
83 Chương 83: Người Phụ Nữ Phóng Đãng
84 Chương 84: Từ Con Số Zero
85 Chương 85: Cô Giáo Thế Nhưng Là Tiểu Tam
86 Chương 86: Vợ Không Xài Tiền Của Anh Anh Dận!
87 Chương 87: Sự Tức Giận Của Người Mẹ!
88 Chương 88: Yếu Đuối Và Uy Vũ!
89 Chương 89: Giọng Ca Ngân Nga Khắp Đồng La
90 Chương 90: Đại Ma Vương Nổi Dậy!
91 Chương 91: Em Đau 1 Anh Đau 10!
92 Chương 92: Có Thể Là Một Bé Trai!
93 Chương 93: Đời Đời Kiếp Kiếp Em Chỉ Cần Anh
94 Chương 94: Ai Yêu Ai Nhiều Hơn!
95 Chương 95: Cơ Thể Như Bị Xé Từng Chút Một
96 Chương 96: Gây Chiến Với Anh Quốc
97 Chương 97: Chuyện Tình Không Hồi Kết
98 Chương 98: Cảm Thấy Mệt Mỏi Chỉ Muốn Giải Thoát
99 Chương 99: Lời Yêu Không Dám Nói Tai Nạn Kinh Hoàng
100 Chương 100: Hai Chiếc Giường Gắn Làm Một
101 Chương 101: Lời Cầu Hôn Đặc Biệt
102 Chương 102: Vợ Thì Chỉ Có Một
103 Chương 103: Em Muốn Ăn Anh
104 Chương 104: Bà Xã Chơm Chơm!
105 Chương 105: Ninh Tiểu Y Xuất Hiện!
106 Chương 106: Không Đủ Dũng Cảm Để Quên Đi
107 Chương 107: Em Thật Nhẫn Tâm
108 Chương 108: Lăng Thần Bị Bắt
109 Chương 109: Chơi Với Cháu! Vợ Là Boss!
110 Chương 110: Hai Cha Con Ngắm Sao
111 Chương 111: Không Ai Dám Chống Đối Ta Ngoài Vợ Ta
112 Chương 112: Đùa Với Tiểu Gia! Trận Chiến Không Hồi Kết!
113 Chương 113: Thích Thì Cứ Làm Thử Một Nháy!
114 Chương 114: Sự Mất Tích Đột Ngột Của Hạ Vy Vy
115 Chương 115: Đến Lúc Thực Hiện Lời Hứa Cái Ngoắt Tay!
116 Chương 116: Để Đức Cho Con Trai Và Vợ! Muốn Chết
117 Chương 117: Bất Cứ Hoàn Cảnh Nào Cũng Ghen Chỉ Có Thể Là Lăng Ngạo Thiên!
118 Chương 118: Anh Không Tin Là Em Đã Chết!
119 Chương 119: Nói Không Nên Lời
120 Chương 120: Kiếp Trước
121 Chương 121: Ngọn Lửa Thiêu Đốt Kỷ Niệm Ta Và Nàng! Đặc Biệt
122 Chương 122: Bổn Vương Giết Ngươi!
123 Chương 123: Mặc Đồ Đôi Đến Thôn Lĩnh
124 Chương 124: Sóng Gió Nổi Dậy
125 Chương 125: Em Thật Là Đáng Yêu Vợ À
126 Chương 126: Cầm Thú Chỉ Với Một Mình Em!
127 Chương 127: Tình Yêu Dành Cho Em Như Biển Sâu Không Thể Cạn Chỉ Có Thêm!
128 Chương 128: Chịu Đau Cũng Không Muốn Làm Tổn Thương Anh
129 Chương 129: Thiên!
130 Chương 130: Ta Lúc Trẻ Còn Đẹp Hơn Cháu Rể!
131 Chương 131: Chúng Ta Không Thể Quay Lại Nữa Sao
132 Chương 132: Không Ngại Chơi Cùng Cô Ta
133 Chương 133: Khiến Cho Hắn Sống Trong Sự Đau Khổ Bi Ai
134 Chương 134: Trò Chơi Này Tôi Làm Chủ
135 Chương 135: Thời Gian Của Chúng Ta Còn Dài Mà!
136 Chương 136: Lộ Diện Vị Hôn Phu Của Quin Alice
137 Chương 137: Cầu Hôn
138 Chương 138: Xuất Huyết Sinh Non
139 Chương 139: Không Thể Mang Thai Nữa Lăng Bảo!
140 Chương 140: Hai Bàn Tay Nhỏ Bé Của Tiểu Bảo
141 Chương 141: Phản Bội Và Lời Xin Lỗi
142 Chương 142: Tôi Hối Hận Rồi
143 Chương 143: Thương Tôi Thì Sẽ Không Để Tôi Khóc!
144 Chương 144: Xin Hỏi Anh Là Ai
145 Chương 145: Bà Xã Chờ Anh Đón Em Về Nhà!
146 Chương 146: Em Có Biết Tôi Đau Lòng Nhường Nào
147 Chương 147: Chúng Ta Rồi Sẽ Thay Đổi
148 Chương 148: Thói Quen Gọi Bà Xã
149 Chương 149: Nụ Hôn Kinh Tởm Nhất!
150 Chương 150: Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn Cũng Mãn Nguyện
151 Chương 151: Nói Chuyện Như Hai Người Đàn Ông
152 Chương 152: Anh Không Chịu Đâu!
153 Chương 153: Người Chồng Hoàn Mỹ
154 Chương 154: Cô Ấy Cắm Sừng Tôi
155 Chương 155: Cảm Giác Ấm Áp Và An Toàn
156 Chương 156: Mẹ Xin Lỗi Mẹ Yêu Con!
157 Chương 157: Sự Thật Được Bại Lộ!
158 Chương 158: Tâm Tư Giấu Trong Lòng
159 Chương 159: Kẻ Thù Cướp Con Trai
160 Chương 160: 4 Năm Sau Cuộc Gặp Gỡ
161 Chương 161: Lăng Ngạo Thiên Là Kẻ Bám Đuôi
Chapter

Updated 161 Episodes

1
Chương 1: Làm Trợ Lí Của Anh
2
Chương 2: Tình Cũ Của Hạ Vy Vy
3
Chương 3: Không Tệ Rất Ngọt
4
Chương 4: Tôi Muốn Đấu Với Anh
5
Chương 5: Người Phụ Nữ Lạ
6
Chương 6: Cô Là Người Yêu Của Anh
7
Chương 7: Lí Do Của Thượng Hữu Anh
8
Chương 8: Doãn Tư Hào
9
Chương 9: Gặp Lăng Lão Phu Nhân
10
Chương 10: Mùi Thuốc Súng Nồng Nặc
11
Chương 11: Kết Hôn Với Anh
12
Chương 12: Lăng Ngạo Thiên Đừng Mà
13
Chương 13: Cô Mang Thai
14
Chương 14: Bắt Cóc
15
Chương 15: Anh Biết Lỗi Rồi
16
Chương 16: Anh Chồng Quốc Dân Lão Bà Có Em Thật Tốt!
17
Chương 17: Chúng Ta Là Người Một Nhà
18
Chương 18: Hôn Sự Của Anh Vy Vy Đau Lòng
19
Chương 19: Cả Nhà Đều Vui
20
Chương 20: Lăng Phong Nhớ Tư Tuyết
21
Chương 21: Lăng Phong Bị Tai Nạn
22
Chương 22: Mã Anh Có Liên Quan Đến Tai Nạn
23
Chương 23: Kiều Luyến Alice Hạ Vy Vy Lucy
24
Chương 24: Công Chúa Quin Alice
25
Chương 25: Quin Alice Cắt Cổ Tay
26
Chương 26: Tôi Là Người Đầu Tiên Thấy Bên Trong Cô
27
Chương 27: Vợ Của Anh Thì Anh Được Ôm
28
Chương 28: Hai Anh Chàng Đều Ăn Giấm
29
Chương 29: Hai Cha Con Thiên Thần Trêu Nhau
30
Chương 30: Ninh Tiểu Y Khóc Cao Lãng Đau Lòng
31
Chương 31: Hồi Ức Của Ninh Tiểu Y Và Cao Lãng
32
Chương 32: Lăng Ngạo Thiên Anh Thật Đáng Sợ
33
Chương 33: Người Mà Cao Lãng Yêu Mãi Mãi Không Phải Là Cô
34
Chương 34: Hai Cô Gái Say Rượu Làm Khó Bà Xã Của Anh
35
Chương 35: Cao Lãng Thịt Ninh Tiểu Y Lăng Ngạo Thiên Dỗ Ngọt Bà Xã
36
Chương 36: Bà Xã Anh Nhịn Lâu Rồi
37
Chương 37: Anh Hành Cô Cả Đêm
38
Chương 38: Một Lần Nữa Thịt Cô
39
Chương 39: Cao Lãng Anh Đánh Tôi
40
Chương 40: Lăng Ngạo Thiên Đối Đầu Thượng Hữu Anh
41
Chương 41: Vương Huyên Trở Về
42
Chương 42: Lễ Đính Hôn Đẫm Máu
43
Chương 43: Kiếp Này Bỏ Lỡ Nhau Kiếp Sau Anh Sẽ Không Đâu
44
Chương 44: Ninh Tiểu Y Đã Chết
45
Chương 45: Bóng Dáng Thân Quen Là Ai
46
Chương 46: Nhưng Mà Anh Muốn Thịt Em
47
Chương 47: Thính Của Kelvin Chú Cún Lăng Ngạo Thiên
48
Chương 48: Ngoại Truyện 1 Sắp Thịt Nhưng Lại Bị Vợ Đuổi!
49
Chương 49: Làm Tổn Thương Nhau
50
Chương 50: Chó Mà Dám Chê Chủ
51
Chương 51: Thiên Mà Em Biết Anh Đang Ở Đâu
52
Chương 52: Chúng Ta Ly Hôn Đi! Bà Xã Anh Không Chấp Nhận!
53
Chương 53: Cậu Nhóc Lăng Thần Bị Daddy Làm Cho Khó Xử
54
Chương 54: Z Lại Là Hối Hận Muộn Màng
55
Chương 55: Con Muốn Mommy Cái Giá Đắt Của Hoa Hoa
56
Chương 56: Những Ngày Có Vợ Ở Bên Cạnh Quin Alice Tức Giận
57
Chương 57: Anh Thật Không Biết Xấu Hổ Mạc Dương Minh
58
Chương 58: Lộ Tư Tuyết Còn Sống Lá Thư Của Vợ
59
Chương 59: Vì Em Là Em Trai Của Anh
60
Chương 60: Tay Chơi Phiên Bản Nữ Đã Lỡ Yêu Em
61
Chương 61: Một Đêm Ấm Áp Lăng Thần Không Nói
62
Chương 62: Chỉ Cần Em Thích Là Được Đến Pháp
63
Chương 63: Nòng Nọc Chỉ Dành Cho Em
64
Chương 64: Hắn Điên Rồi!
65
Chương 65: Ánh Sáng Và Bóng Tối
66
Chương 66: Đều Là Thiện Lương!
67
Chương 67: Câu Nói Tàn Nhẫn Của Cha Ruột!
68
Chương 68: Anh Và Con Rất Nhớ Em
69
Chương 69: Là Trời Thương Em Và Anh
70
Chương 70: Anh Đây Vợ Ơi!
71
Chương 71: Đánh Nhau Trên Giường!
72
Chương 72: Tình Yêu Dành Cho Ông Xã
73
Chương 73: Khoảnh Khắc Hạnh Phúc
74
Chương 74: Không Thể Xem Thường!
75
Chương 75: Mạc Dương Minh Size Xl
76
Chương 76: Diệt Trừ Cô Gái Đêm Đó!
77
Chương 77: Ngọt Đến Tận Xương Tủy
78
Chương 78: Âm Mưu Đồi Bại
79
Chương 79: 36 Kế Chạy Là Thượng Sách!
80
Chương 80: Công Chúa Của Tôi!
81
Chương 81: Nên Gọi Là Anh Yêu
82
Chương 82: Vết Son Trên Áo Là Của Ai
83
Chương 83: Người Phụ Nữ Phóng Đãng
84
Chương 84: Từ Con Số Zero
85
Chương 85: Cô Giáo Thế Nhưng Là Tiểu Tam
86
Chương 86: Vợ Không Xài Tiền Của Anh Anh Dận!
87
Chương 87: Sự Tức Giận Của Người Mẹ!
88
Chương 88: Yếu Đuối Và Uy Vũ!
89
Chương 89: Giọng Ca Ngân Nga Khắp Đồng La
90
Chương 90: Đại Ma Vương Nổi Dậy!
91
Chương 91: Em Đau 1 Anh Đau 10!
92
Chương 92: Có Thể Là Một Bé Trai!
93
Chương 93: Đời Đời Kiếp Kiếp Em Chỉ Cần Anh
94
Chương 94: Ai Yêu Ai Nhiều Hơn!
95
Chương 95: Cơ Thể Như Bị Xé Từng Chút Một
96
Chương 96: Gây Chiến Với Anh Quốc
97
Chương 97: Chuyện Tình Không Hồi Kết
98
Chương 98: Cảm Thấy Mệt Mỏi Chỉ Muốn Giải Thoát
99
Chương 99: Lời Yêu Không Dám Nói Tai Nạn Kinh Hoàng
100
Chương 100: Hai Chiếc Giường Gắn Làm Một
101
Chương 101: Lời Cầu Hôn Đặc Biệt
102
Chương 102: Vợ Thì Chỉ Có Một
103
Chương 103: Em Muốn Ăn Anh
104
Chương 104: Bà Xã Chơm Chơm!
105
Chương 105: Ninh Tiểu Y Xuất Hiện!
106
Chương 106: Không Đủ Dũng Cảm Để Quên Đi
107
Chương 107: Em Thật Nhẫn Tâm
108
Chương 108: Lăng Thần Bị Bắt
109
Chương 109: Chơi Với Cháu! Vợ Là Boss!
110
Chương 110: Hai Cha Con Ngắm Sao
111
Chương 111: Không Ai Dám Chống Đối Ta Ngoài Vợ Ta
112
Chương 112: Đùa Với Tiểu Gia! Trận Chiến Không Hồi Kết!
113
Chương 113: Thích Thì Cứ Làm Thử Một Nháy!
114
Chương 114: Sự Mất Tích Đột Ngột Của Hạ Vy Vy
115
Chương 115: Đến Lúc Thực Hiện Lời Hứa Cái Ngoắt Tay!
116
Chương 116: Để Đức Cho Con Trai Và Vợ! Muốn Chết
117
Chương 117: Bất Cứ Hoàn Cảnh Nào Cũng Ghen Chỉ Có Thể Là Lăng Ngạo Thiên!
118
Chương 118: Anh Không Tin Là Em Đã Chết!
119
Chương 119: Nói Không Nên Lời
120
Chương 120: Kiếp Trước
121
Chương 121: Ngọn Lửa Thiêu Đốt Kỷ Niệm Ta Và Nàng! Đặc Biệt
122
Chương 122: Bổn Vương Giết Ngươi!
123
Chương 123: Mặc Đồ Đôi Đến Thôn Lĩnh
124
Chương 124: Sóng Gió Nổi Dậy
125
Chương 125: Em Thật Là Đáng Yêu Vợ À
126
Chương 126: Cầm Thú Chỉ Với Một Mình Em!
127
Chương 127: Tình Yêu Dành Cho Em Như Biển Sâu Không Thể Cạn Chỉ Có Thêm!
128
Chương 128: Chịu Đau Cũng Không Muốn Làm Tổn Thương Anh
129
Chương 129: Thiên!
130
Chương 130: Ta Lúc Trẻ Còn Đẹp Hơn Cháu Rể!
131
Chương 131: Chúng Ta Không Thể Quay Lại Nữa Sao
132
Chương 132: Không Ngại Chơi Cùng Cô Ta
133
Chương 133: Khiến Cho Hắn Sống Trong Sự Đau Khổ Bi Ai
134
Chương 134: Trò Chơi Này Tôi Làm Chủ
135
Chương 135: Thời Gian Của Chúng Ta Còn Dài Mà!
136
Chương 136: Lộ Diện Vị Hôn Phu Của Quin Alice
137
Chương 137: Cầu Hôn
138
Chương 138: Xuất Huyết Sinh Non
139
Chương 139: Không Thể Mang Thai Nữa Lăng Bảo!
140
Chương 140: Hai Bàn Tay Nhỏ Bé Của Tiểu Bảo
141
Chương 141: Phản Bội Và Lời Xin Lỗi
142
Chương 142: Tôi Hối Hận Rồi
143
Chương 143: Thương Tôi Thì Sẽ Không Để Tôi Khóc!
144
Chương 144: Xin Hỏi Anh Là Ai
145
Chương 145: Bà Xã Chờ Anh Đón Em Về Nhà!
146
Chương 146: Em Có Biết Tôi Đau Lòng Nhường Nào
147
Chương 147: Chúng Ta Rồi Sẽ Thay Đổi
148
Chương 148: Thói Quen Gọi Bà Xã
149
Chương 149: Nụ Hôn Kinh Tởm Nhất!
150
Chương 150: Chết Dưới Hoa Mẫu Đơn Cũng Mãn Nguyện
151
Chương 151: Nói Chuyện Như Hai Người Đàn Ông
152
Chương 152: Anh Không Chịu Đâu!
153
Chương 153: Người Chồng Hoàn Mỹ
154
Chương 154: Cô Ấy Cắm Sừng Tôi
155
Chương 155: Cảm Giác Ấm Áp Và An Toàn
156
Chương 156: Mẹ Xin Lỗi Mẹ Yêu Con!
157
Chương 157: Sự Thật Được Bại Lộ!
158
Chương 158: Tâm Tư Giấu Trong Lòng
159
Chương 159: Kẻ Thù Cướp Con Trai
160
Chương 160: 4 Năm Sau Cuộc Gặp Gỡ
161
Chương 161: Lăng Ngạo Thiên Là Kẻ Bám Đuôi