Chương 92: Sát thủ tự do

Yến Vương hết thảy có chín người con, ba vị công chúa và sau vị hoàng tử mà Lạc Dung Hoa là vị hoàng tử nhỏ nhất. Mẫu phi của Lạc Dung Hoa là Hoàng Hậu đã qua đời sau khi sanh đứa con thứ hai, không may sau đó, tiểu công chúa vì quá yếu ớt chỉ có thể trụ được ba tháng. Nỗi đau mất thê tử còn chưa nguôi ngoai, Yến Vương lại tiếp tục nhận thêm nỗi đau mất con khiến cho tâm thần bấn loạn, vì thế mà sinh tâm bệnh ngày càng tiều tụy. Cảm thấy mình không kiên trì được lâu, Yến Vương dồn hết tình yêu cho đứa con trai nhỏ, dốc hết sức bồi dưỡng hi vọng đứa trẻ đó sẽ nối nghiệp mình. Đó chính là Lạc Dung Hoa - Cửu hoàng tử.

Nhưng đến năm Lạc Dung Hoa mười tuổi, tình trạng của Yến Vương đã khó cứu vãn, các thái y trong cung thúc thủ bó tay. Lúc này, Lưu Phi Chiến dẫn theo hai người Nguyệt Hồng Thiên và Lệ Phí Nhã còn chưa là phu thê đến kịp thời kéo dài hơi tàn của Yến Vương. Lại trải qua một thời gian dài điều trị, rốt cuộc Yến Vương cũng hồi phục, có thể nói là sinh long hoạt hổ. Cũng nhờ có chuyện đó mới dẫn đến tiểu hoàng tử Lạc Dung Hoa vì say mê y thuật bái Lệ Phí Nhã làm sư phụ, một đường bôn ba theo ba người lang bạc khắp nơi. Rồi lần lượt gặp Hoa Ân Ân, kết thù oán khắp nơi và đến mười một năm trước gặp tiểu nha đầu Nguyệt Tương Dao đang "lạc" trong rừng.

Lạc Dung Hoa từ nhỏ không có mẫu thân, tuy nói trong cung không thiếu người muốn nhận hắn làm con thừa tự nhưng cuối cùng đều không được Yến Vương cho phép mà do chính ông một tay nuôi dưỡng mà thành. Vì vậy mà không ít kẻ ghen ghét mưu toan hãm hại khắp nơi, năm đó nếu không có ba người Nguyệt Hồng Thiên, Lạc Dung Hoa đã sớm bỏ mình dưới đao của kẻ khác.

Sau khi rời hoàng cung, nhiều năm trời Lạc Dung Hoa cũng không trở về hoàng thất Yến Quốc một lần nào, mãi đến năm năm trước mới trở về. Lần đó đã làm cho cả Yến Quốc kinh động, đặc biệt là các hoàng tử đang muốn tranh ngôi báu đều hết sức kiên dè với hắn. Vị Cửu đệ này vừa trở về đã nhận được sự sủng ái của phụ hoàng, bọn họ làm sao cam tâm. Trong năm năm qua từ trong tối đến ngoài sáng đều luôn ra sức cản chân Lạc Dung Hoa khiến cho hắn nhiều lần lâm vào hiếm cảnh.

Nhưng dù gì thì Lạc Dung Hoa cũng đi theo mấy vị được xưng là Đại ma đầu nhiều năm, không có được bản lãnh kinh người như Mặc Thần Dực nhưng một thân y thuật của Lệ Phí Nhã cũng học được đến tám chín phần, lại nói rơi vào hiểm cảnh hung hiểm hơn hắn cũng đã từng, một chút hiểm cảnh này hắn còn không xem vào mắt. Lúc đầu có vẻ chật vật nhưng càng về sau, mấy vị huynh đệ trong cung đã không làm gì được hắn, thậm chí còn bị hắn từng bước đem quyền hành thu vào trong tay. Qua mấy năm, sáu người tranh giành ngôi báu cũng chỉ còn mình Lạc Dung Hoa và Đại hoàng tử luôn đối đầu kịch liệt, hai bên tổn thất đã không nhỏ, nếu cuộc chiến còn kéo dài thứ ảnh hưởng đã không chỉ đơn giản là ngôi báu mà còn sự suy vong của Yến Quốc.

Đại hoàng tử là một người khó đối phó nhất từ trước đến nay mà hắn gặp. Đó là nhận định của Lạc Dung Hoa về vị huynh trưởng này.

Thế cục ngày hôm nay của Yến Quốc vô cùng phức tạp, trong triều quan thần chia làm hai phe nhưng lẫn tạp không ít người bên ngoài, tỉ dụ như Thần Môn. Trong đó phe của Đại hoàng tử lúc này nhìn qua có vẻ như rơi vào thế yếu, nếu không ra tay ngay hôn lễ này, chỉ sợ rơi bào vạn kiếp bất phục. Ai ở trong cuộc chiến này điều biết, hôn lễ của Cửu hoàng tử nếu thành công, ngôi vị Thái tử sẽ là của Lạc Dung Hoa, vì thế lúc này phe Đại hoàng tử đã không thể chờ, thành hoặc bại chỉ có thể trong chờ vào giây phút cuối.

Lại nói Mặc Ngọc Hân đến đây được hai ngày, mỗi ngày đều chạy nhảy khắp nơi đụng phải không ít chuyện tốt, cũng phá hư không ít chuyện tốt của kẻ khác. Thế nên đến tối ngày thứ hai đã bị người tìm đến tính sổ. Chỉ là một thân công phu không bằng người của nàng nếu đem ra còn không phải để cho người mặc chém giết? Vì thế vấn đề đau khổ này bị ném tới trên đầu Nguyệt Tương Dao.

Keng!

Lác đác!

Trên y phục không ít vết rách, máu tươi theo đó rỉ ra bên ngoài, một thân y phục loang lổ đầy vết máu, mồ hôi rịn trên quầng trán xinh đẹp vì phải chiến đấu trong thời gian dài, cả người Nguyệt Tương Dao lộn nhào một vòng trên không trung, kiếm trong tay liên tục huơ đem một loạt ám khí đánh rơi trên đất. Thân người nhẹ nhàng lùi về sau hai mét, sắc mặt nghiêm túc, trong mắt phát ra tia âm trầm nhìn đối diện năm tên hắc y nhân mang mặt nạ cầm đao sáng loáng hướng về nàng phát ra sát khí.

Năm người này tốc độ vô cùng nhanh lại đồng thời dùng xông lên làm cho Nguyệt Tương Dao liên tục bị dồn lùi về phía sau. Trong đó một kẻ thân hình to lớn, trên tay cầm một đại đao lao về phía trước muốn cùng Nguyệt Tương Dao cứng đối cứng. Nhưng làm sao có thể, nàng cũng không ngốc đến nổi bị tên này cầm chân để cho bốn người còn lại bắn nàng thành con nhím. Thân thể mềm dẻo ngã người về phía sau tránh một cú chém ngang, lúc này đại đao bỗng đổi hướng quay sang muốn lấy một bên chân nàng mà hạ đao. Đáy mắt chớp động, Nguyệt Tương Dao dồn lực vào chân nhúng người đá thẳng vào mặt hắc y nhân, cú đá này tinh chuẩn nhắm vào dưới cằm của đối phương làm cho hắn choáng váng lùi lại phía sau.

Ngay lúc này, lợi dụng kẻ thù còn chưa kịp phản ứng, lưỡi kiếm của Nguyệt Tương Dao đã tới sát bên cổ hắn, động tác dứt khoát mau lẹ không hề dư thừa một giây. Lưỡi kiếm lạnh lẽo phát ra ánh sáng trắng cứ tưởng sẽ bị nhuốm màu máu nhưng không ngờ hắc y nhân này lại được đồng đội phía sau dùng hồng lăng kéo lui về hai bước thoát khỏi lưỡi hái của tử thần. Vốn không hề hy vọng trong một chiêu mà lấy mạng kẻ này, lúc tên đó được cứu Nguyệt Tương Dao cũng không có ngoài ý muốn, chỉ là lẳng lặng đứng dậy quan sát năm người.

Vừa rồi sử dụng hồng lăng là người có thân hình nhỏ nhắn đứng ở giữa, trên người có lồi có lõm, hiển nhiên là nữ tử. Hai mắt nàng ta ở trong bóng tối khẽ nheo lại không vì vừa rồi cứu được đồng đội mà thở phào nhẹ nhõm thậm chí còn âm trầm hơn trước.

Hai người hai bên sử dụng loan đao, ánh sáng tím đen khẽ lóe lên cho thấy đao này có kịch độc. Hai người tựa như vệ sĩ, giữ khoảng cách hai mét với nữ tử ở giữa, không kém không thừa một tấc cho thấy ba người này hành động chung đã quen đến nỗi động tác cầm đao của hai người cũng không có điểm khác biệt.

Còn một người nữa ẩn thân trên tán cây lại liên tục di chuyển, nếu không phải bị bốn người này làm cho phân tâm việc xác định người đang lẫn trốn này đối với Nguyệt Tương Dao mà nói thì quá dễ dàng nhưng trong tình trạng hiện nay thì điều đó hơi khó khăn.

Năm người này thân thủ hoàn toàn khác với những hắc y nhân trước kia nàng gặp, nói không ngoa thì nếu đám người kia so sánh với tiểu miêu miêu thì năm người này phải so sánh với đầu lão hổ, hành động nhất trí rõ rành lại quyết đoán không khó thấy năm người làm việc chung đã lâu. Lại nói kinh nghiệm chiến đấu khá phong phú, võ công hỗn tạp không rõ đến từ môn phái nào. Suy nghĩ khẽ thoáng qua, chân mày còn chưa kịp động thì đối phương đã động trước.

Hai tên cầm loan đao xông lên nhưng lần này lại không dùng cứng đối cứng mà chạy quanh Nguyệt Tương Dao thành vòng tròn, tốc độ vô cùng nhanh nháy mắt đã không cho Nguyệt Tương Dao chạy trốn. Mắt thấy vòng vây ngày càng thu nhỏ, loan đao trong tay đối phương đã sẵn sàng chém vào da thịt nàng, khẽ nhúng mũi chân, cả người Nguyệt Tương Dao bay lên không trung. Lúc này nữ hắc y nhân và tên ẩn thân phóng ra ám khí, số lượng không hề ít đến từ bốn phương tám hướng mục tiêu là muốn lấy mạng Nguyệt Tương Dao.

Ở trên không trung nếu là người bình thường thì khả năng tránh được ám khí bay tới với số lượng lớn như thế này là quá nhỏ nhưng trong đó vừa hay lại có Nguyệt Tương Dao. Nàng khẽ nhắm mắt, quanh người dâng lên một tầng khí lưu, trong miệng nhẽ đọc cái tên: "Cửu trọng thần kiếm môn, Nhị môn: Loạn vũ."

Giống như tên gọi, hàng trăm giọt nước nhanh chóng kết tinh trôi lơ lững trong không khí, dưới tiếng quát lạnh và ánh mắt không thể tin của năm hắc y nhân, giọt nước trong suốt lấy Nguyệt Tương Dao làm trung tâm bay ra bốn phía với tốc độ mắt không kịp nhìn. Chỉ nghe những tiếng va chạm nhỏ, ám khí bay tới nàng đều bị những giọt nước ẩn chứa uy lực kinh người đánh rơi.

"Không thể nào!"

Nữ hắc y nhân không khỏi kinh hô, trong mắt không thể che đậy tia hoang mang cùng không thể tin, trong mắt của những tên khác cũng chứa đầy thất kinh. Khó mà trách được nàng ta thất thố, bởi vì dù có thân thủ hay võ công kinh người đến cỡ nào cũng không thể ngưng tụ nước từ trong không khí, việc này hoàn toàn bất khả thi! Những giọt nước này không chỉ đơn thuần là nước mà còn ẩn ẩn mang theo hàn khí lạnh lẽo, mơ hồ còn cảm nhận được sát khí như muốn hủy thiên diệt địa. Nhìn lại đống ám khí rơi trên đất, người tin mắt sẽ thấy trên ám khí bị đụt một cái lỗ nhỏ vừa đủ với kích cỡ của một giọt nước. Nàng ta không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Thân ảnh Nguyệt Tương Dao chớp động, lóe một cái đã ở phía sau lưng nàng ta. Một tiếng sắc ngọt vang lên, nữ tử đó trừng mắt nhìn mũi kiếm xuyên qua lồng ngực, trước lúc chết nàng ta chỉ kịp suy nghĩ "lần này thì đã trúng phải thiết bản rồi".

Thấy đồng đội ngã gục, bốn tên còn lại nhưng ăn phải thuốc kích thích, không những không lùi lại mà còn lao lên như con thiêu thân. Bọn họ tất nhiên sợ hãi nhưng trong đầu bọn họ đều biết nếu nàng ra chiêu này nghĩa là không sợ bọn họ lộ ra bên ngoài, thứ gì có thể giữ bí mật mãi mãi đó chính là người chết! Trước sau gì cũng phải chết chi bằng lao lên cùng nàng đồng quy vô tận, kéo thêm một cái đệm lưng có giá trị như vậy, xứng đáng!

Từ lúc đầu bốn người này đã không có ý nghĩ báo thù cho đồng đội. Đối với bọn chúng, đồng đội ở đâu mà chẳng có, mất người này có thể kiếm người khác thay thế nhưng mạng thì chỉ có một. Dù sao hôm nay đã sớm chuẩn bị tinh thần, nàng không chết thì bọn họ chết. Nếu may mắn...

Nhưng có vẻ như thần may mắn không mỉm cười với họ, ngay lúc bốn người lao lên thì khóe môi Nguyệt Tương Dao khẽ giương môi, vũ khí trên tay loạn chuyển, hai khẩu súng ngắn đã được gắn giảm thanh màu đen xoay tròn trong tay nàng.

Chiu!

Bốn tiếng súng gần như vang lên cùng một thời khắc, tại nơi rừng cây này, âm thanh đó như hòn đá chìm vào đáy bể nhanh chóng bị tiếng côn trùng chôn vùi. Bốn viên đạn theo bốn hướng bay nhanh như chớp ghim thẳng vào giữa mi tâm của kẻ thù, sau đó là tiếng ngã phịch xuống. Không gian chỉ còn tiếng hít thở đơn lẻ và tiếng côn trùng kêu gay gắt không có tiết tấu, gió thổi thoáng qua mang theo chút hơi ẩm của đất và mùi thuốc súng nhàn nhạt.

Lật bàn tay thu hồi hai khẩu súng, Nguyệt Tương Dao ngưng mắt nhìn năm cái xác như có điều suy tư. Nàng bị đám người này dây dưa hơn ba khắc, lúc đầu có đến tám người nhưng bị nàng lần lượt loại bỏ. Võ công của tám người này vô cùng phức tạp không nhìn ra môn phái, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú lại phối hợp với nhau ăn ý, không khó suy đoán tám người này là sát thủ tự do trên giang hồ chỉ nhận tiền và nhiệm vụ. Khác với nhiều cuộc án sát trước đó, lần này kẻ sau lưng là người có đầu óc, một khi đám sát thủ tự do này thất bại thì thông tin về kẻ đứng sau màn cũng mất hết.

Vốn dĩ muốn kết thúc trận chiến này thật nhanh nhưng lúc bị tập kích lại ngay chỗ có người, chiêu thức và vũ khí của nàng không tiện thi triển trước mắt người khác đành phải dẫn dụ bọn chúng ra đây. Nhưng đám người này đầu óc không ngốc, biết nàng lôi kéo đến nơi không người thì không mắc bẫy, mặt khác chúng phối hợp nhịp nhàng khiến cho nàng mất hơn ba khắc mới giết hết được.

Trước đó giết chết ba người đều là do nàng cắn răng phá vòng vây mới đoạt mạng được nhưng không đủ làm chúng kinh sợ, chỉ sau khi nàng dùng đến Cửu trọng thần kiếm môn mới thực sự làm chúng kinh hãi, nàng từ đầu tới cuối không sợ bọn chúng quá mạnh mà là sợ bọn chúng quay đầu bỏ chạy như vậy nàng chẳng phải công dã tràng sao? Vì thế mới dùng đến một chiêu buộc chúng đối đầu với nàng, thật ra là nàng đang đánh cược, cược xem đám người này chạy hay đánh tiếp. Nếu chúng chạy, Vĩ Hồ trong Long Quyển sẵn sàng đuổi theo, nếu chúng đánh thì đây là kết quả.

_________Truyện được đăng tải bởi QuyVoHon__________

21:45 ngày 22/4/2020

Chapter
1 Chương 1: Sư phụ! Sư mẫu! Con sẽ báo thù cho hai người!
2 Chương 2: Long Quyển
3 Chương 3: Chuẩn bị đến Long Phượng Giới!
4 Chương 4: Xuyên qua! Thu phục Hắc Báo vương!
5 Chương 5: Long Phượng Giới
6 Chương 6: Ra khỏi rừng, gặp cảnh chém giết!
7 Chương 7: Trở thành nghĩa nữ
8 Chương 8: Bảo vật trong Long Quyển
9 Chương 9: Cuộc sống nhàn hạ
10 Chương 10: Mưu ma chước quỷ, ai hơn ai?!!
11 Chương 11: Bị phát hiện rồi!
12 Chương 12: Đại viện sụp đổ! (1)
13 Chương 13: Đại viện sụp đổ! (2)
14 Chương 14: Ăn thịt nướng, gặp ám sát! (1)
15 Chương 15: Nửa đêm nướng thịt - Ám sát! (2)
16 Chương 16: Công phu sư tử ngoạm
17 Chương 17: Phong Ly tìm đánh
18 Chương 18: Gặp Lưu Hải Ưu (1)
19 Chương 19: Gặp Lưu Hải Ưu (2)
20 Chương 20: Phong Ly lần nữa hy sinh!
21 Chương 21: Bữa cơm náo loạn
22 Chương 22: Trốn đi
23 Chương 23: Tiểu Yên - Cửu Trọng Thần Kiếm Môn
24 Chương 24: Mười năm
25 Chương 25: Xung đột - Xuất cốc
26 Chương 26: Huyết Đầu Lâu và Xích Hổ (1)
27 Chương 27: Huyết Đầu Lâu và Xích Hổ (2)
28 Chương 28: Cứu nguy kịp thời
29 Chương 29: Cứu lấy sinh mệnh mới
30 Chương 30: Khởi nguồn sóng gió
31 Chương 31: Sinh nhật phong ba (1)
32 Chương 32: Sinh nhật phong ba (2)
33 Chương 33: Sinh nhật phong ba (3)
34 Chương 34: Sinh nhật phong ba (4)
35 Chương 35: Sinh nhật phong ba (5)
36 Chương 36: Giải quyết tiểu đệ đệ
37 Chương 37: Mặc Ngọc Hân
38 Chương 38: Người Thần Môn đến
39 Chương 39: Đại náo thành Thanh Dương (1)
40 Chương 40: Đại náo thành Thanh Dương (2)
41 Chương 41: Là ai đánh tráo nàng?!!
42 Chương 42: Ta không cho tỷ tỷ gả cho ngươi!
43 Chương 43: Những ngày ở Nguyệt Phủ
44 Chương 44: Phong Ly bị hành hạ
45 Chương 45: Xuấn phát tới Băng La Đảo (1)
46 Chương 46: Xuất phát tới Băng La Đảo (2)
47 Chương 47: Xuất phát đến Băng La Đảo (3)
48 Chương 48: Ta rất muốn ăn nàng
49 Chương 49: Cho ta làm trâu làm ngựa
50 Chương 50: Hỗn chiến với Giao Long
51 Chương 51: Cưỡng hôn lần nữa
52 Chương 52: Huyễn cảnh
53 Chương 53: Xích lại gần nhau
54 Chương 54: Kế hoạch của Họa Dung Như
55 Chương 55: Băng La Đảo (1)
56 Chương 56: Băng La Đảo (2)
57 Chương 57: Băng La Đảo (3)
58 Chương 58: Mỹ nhân ngư xuất hiện - Tin tức
59 Chương 59: Linh Lung Hải Châu mất tích
60 Chương 60: Trúng độc
61 Chương 61: Giao chiến với Thanh Long Vương
62 Chương 62: Gieo gió gặt bảo
63 Chương 63: Ký khế ước với Thanh Long Vương
64 Chương 64: Huyễn? Là ai? (1)
65 Chương 65: Huyễn? Là ai? (2)
66 Chương 66: Huyễn? Là ai? (3)
67 Chương 67: Chất vấn
68 Chương 68: Hắn có tiềm chất cầm thú?
69 Chương 69: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (1)
70 Chương 70: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (2)
71 Chương 71: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (3)
72 Chương 72: Ai là người kế tiếp? Gia chấp hết! (4)
73 Chương 73: Ngoài ý muốn
74 Chương 74: Băng Ngọc Khiết
75 Chương 75: Tổ hộp chủ tớ cực phẩm (1)
76 Chương 76: Tổ hợp chủ tớ cực phẩm (2)
77 Chương 77: Mỹ nhân ngư
78 Chương 78: Bí mật Lam gia
79 Chương 79: Linh cảm xấu
80 Chương 80: Nguyệt Tinh Bảo ghen
81 Chương 81: Gặp đối thủ
82 Chương 82: Ma Cung (1)
83 Chương 83: Ma Cung (2)
84 Chương 84: Bạch Hổ Đế
85 Chương 85: 'Kiếp trước' có chút bán manh?!
86 Chương 86: Nghi ngờ
87 Chương 87: Logic tiểu thuyết thật đáng sợ!
88 Chương 88: Tự bê đá đập chân!
89 Chương 89: Cuối cùng bị hại vẫn là hắn
90 Chương 90: Ném đá giấu tay
91 Chương 91: Mặc Ngọc Hân đến
92 Chương 92: Sát thủ tự do
93 Chương 93: Đội nồi to rồi
94 Chương 94: Tạo phản (1)
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1: Sư phụ! Sư mẫu! Con sẽ báo thù cho hai người!
2
Chương 2: Long Quyển
3
Chương 3: Chuẩn bị đến Long Phượng Giới!
4
Chương 4: Xuyên qua! Thu phục Hắc Báo vương!
5
Chương 5: Long Phượng Giới
6
Chương 6: Ra khỏi rừng, gặp cảnh chém giết!
7
Chương 7: Trở thành nghĩa nữ
8
Chương 8: Bảo vật trong Long Quyển
9
Chương 9: Cuộc sống nhàn hạ
10
Chương 10: Mưu ma chước quỷ, ai hơn ai?!!
11
Chương 11: Bị phát hiện rồi!
12
Chương 12: Đại viện sụp đổ! (1)
13
Chương 13: Đại viện sụp đổ! (2)
14
Chương 14: Ăn thịt nướng, gặp ám sát! (1)
15
Chương 15: Nửa đêm nướng thịt - Ám sát! (2)
16
Chương 16: Công phu sư tử ngoạm
17
Chương 17: Phong Ly tìm đánh
18
Chương 18: Gặp Lưu Hải Ưu (1)
19
Chương 19: Gặp Lưu Hải Ưu (2)
20
Chương 20: Phong Ly lần nữa hy sinh!
21
Chương 21: Bữa cơm náo loạn
22
Chương 22: Trốn đi
23
Chương 23: Tiểu Yên - Cửu Trọng Thần Kiếm Môn
24
Chương 24: Mười năm
25
Chương 25: Xung đột - Xuất cốc
26
Chương 26: Huyết Đầu Lâu và Xích Hổ (1)
27
Chương 27: Huyết Đầu Lâu và Xích Hổ (2)
28
Chương 28: Cứu nguy kịp thời
29
Chương 29: Cứu lấy sinh mệnh mới
30
Chương 30: Khởi nguồn sóng gió
31
Chương 31: Sinh nhật phong ba (1)
32
Chương 32: Sinh nhật phong ba (2)
33
Chương 33: Sinh nhật phong ba (3)
34
Chương 34: Sinh nhật phong ba (4)
35
Chương 35: Sinh nhật phong ba (5)
36
Chương 36: Giải quyết tiểu đệ đệ
37
Chương 37: Mặc Ngọc Hân
38
Chương 38: Người Thần Môn đến
39
Chương 39: Đại náo thành Thanh Dương (1)
40
Chương 40: Đại náo thành Thanh Dương (2)
41
Chương 41: Là ai đánh tráo nàng?!!
42
Chương 42: Ta không cho tỷ tỷ gả cho ngươi!
43
Chương 43: Những ngày ở Nguyệt Phủ
44
Chương 44: Phong Ly bị hành hạ
45
Chương 45: Xuấn phát tới Băng La Đảo (1)
46
Chương 46: Xuất phát tới Băng La Đảo (2)
47
Chương 47: Xuất phát đến Băng La Đảo (3)
48
Chương 48: Ta rất muốn ăn nàng
49
Chương 49: Cho ta làm trâu làm ngựa
50
Chương 50: Hỗn chiến với Giao Long
51
Chương 51: Cưỡng hôn lần nữa
52
Chương 52: Huyễn cảnh
53
Chương 53: Xích lại gần nhau
54
Chương 54: Kế hoạch của Họa Dung Như
55
Chương 55: Băng La Đảo (1)
56
Chương 56: Băng La Đảo (2)
57
Chương 57: Băng La Đảo (3)
58
Chương 58: Mỹ nhân ngư xuất hiện - Tin tức
59
Chương 59: Linh Lung Hải Châu mất tích
60
Chương 60: Trúng độc
61
Chương 61: Giao chiến với Thanh Long Vương
62
Chương 62: Gieo gió gặt bảo
63
Chương 63: Ký khế ước với Thanh Long Vương
64
Chương 64: Huyễn? Là ai? (1)
65
Chương 65: Huyễn? Là ai? (2)
66
Chương 66: Huyễn? Là ai? (3)
67
Chương 67: Chất vấn
68
Chương 68: Hắn có tiềm chất cầm thú?
69
Chương 69: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (1)
70
Chương 70: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (2)
71
Chương 71: Ai là người tiếp theo? Gia chấp hết! (3)
72
Chương 72: Ai là người kế tiếp? Gia chấp hết! (4)
73
Chương 73: Ngoài ý muốn
74
Chương 74: Băng Ngọc Khiết
75
Chương 75: Tổ hộp chủ tớ cực phẩm (1)
76
Chương 76: Tổ hợp chủ tớ cực phẩm (2)
77
Chương 77: Mỹ nhân ngư
78
Chương 78: Bí mật Lam gia
79
Chương 79: Linh cảm xấu
80
Chương 80: Nguyệt Tinh Bảo ghen
81
Chương 81: Gặp đối thủ
82
Chương 82: Ma Cung (1)
83
Chương 83: Ma Cung (2)
84
Chương 84: Bạch Hổ Đế
85
Chương 85: 'Kiếp trước' có chút bán manh?!
86
Chương 86: Nghi ngờ
87
Chương 87: Logic tiểu thuyết thật đáng sợ!
88
Chương 88: Tự bê đá đập chân!
89
Chương 89: Cuối cùng bị hại vẫn là hắn
90
Chương 90: Ném đá giấu tay
91
Chương 91: Mặc Ngọc Hân đến
92
Chương 92: Sát thủ tự do
93
Chương 93: Đội nồi to rồi
94
Chương 94: Tạo phản (1)