Chương 21: Lạc hàm

“Nhàn di, tại sao người lại bảo muội muội đến Phong Nguyệt Lâu? Chẳng phải nếu gặp nhau trên đường thì sẽ tình cờ hơn sao?!”

Lạc Tịch không hiểu, rõ ràng nếu gặp nhau trên đường thì sẽ khiến tiểu tiểu thư không nghi ngờ. Nhưng tại sao Nhàn di lại cho muội muội giả làm thanh lâu nữ tử...

So với bán thân chôn mẹ thì tốt hơn thanh lâu nữ tử rất nhiều. Tiểu tiểu thư thật sự sẽ cứu muội muội ư?!

“Tiểu tiểu thư nhất định sẽ...” Nếu nàng thật sự là nữ nhi của tiểu thư!

“Nhưng... Lỡ như...” Làm sao Nhàn di lại khẳng định như vậy chứ? Lỡ như tiểu thư không đến thanh lâu, cũng không cứu muội muội... Như vậy...

Lạc Tịch lo lắng không thôi. Nàng cùng muội muội từ nhỏ đã sống bên nhau, mặc dù hai người không phải thân tỷ muội nhưng tình cảm không kém gì thân tỷ muội. Lúc nhỏ cuộc sống gian khổ thế nào nàng biết rất rõ, vì muốn có cái ăn để sống qua ngày nàng cùng muội muội đã làm bất cứ chuyện gì.

Năm đó tiểu thư xuất hiện cứu giúp các nàng, khiến các nàng rất cảm kích, thề sống chết bảo vệ tiểu thư. Bất quá lúc đó các nàng còn quá nhỏ, tiểu thư lại không rõ tung tích, đến hiện tại Nhàn di cũng không biết tiểu thư đang ở đâu.

Trước khi mất tích, tiểu thư để lại một nữ nhi, dặn dò các nàng nhất định phải bảo vệ con nàng, trước năm tiểu tiểu thư mười lăm tuổi phải đưa về Lạc Y Cung.

“Lạc Tịch, con nên học hỏi muội muội mình nhiều hơn. Nha đầu đó thông minh như vậy, nếu thật sự không được tiểu tiểu thư cứu thì nàng vẫn có cách thoát khỏi nơi đó!”

So với muội muội mình, Lạc Tịch thật sự quá đơn giản. Nếu tình cờ gặp gỡ, tiểu tiểu thư sẽ tin sao? Nếu là tiểu thư trước kia thì hẳn là không chút nghi ngờ nhưng...

Trong tình báo của Lạc Dư sau khi tiểu tiểu thư tự tử không thành, thì tính tình đột nhiên thay đổi hẳn đi. Không cần ngu ngơ ngốc nghếch, suốt ngày đeo bám Đỗ Thanh Triệt nữa mà trở nên thông minh, không còn là phế vật trong lời đồn nữa. Thật đúng là trong các họa có cái phúc!

Nhìn ánh trăng sáng trên bầu trời, Nhàn di thở dài.

Nếu tiểu thư biết được tin này, nàng nhất định sẽ rất vui!

Tiểu thư mất tích mười bốn năm rồi, rốt cuộc tiểu thư nàng đang ở đâu...

Thời gian không còn nhiều nữa rồi!

“Nhàn di, có thư của Lạc Dư!”

Lấy cuộn giấy nhỏ từ trong ống trúc nhỏ dưới chân bồ câu ra, Lạc Tịch đưa cho Nhàn di.

Nhận lấy cuộn giấy, Nhàn di mở ra:

“...”

“Lạc Dư nói gì ạ...”

“Tiểu tiểu thư đã đến thanh lâu...” Hơn nữa còn đi cùng Dạ vương của Yến Vân.

~~~

Sau khi Thủy Nhu rời đi, đã có không ít nữ tử lên đài biểu diễn nhưng không khí không còn náo nhiệt như lúc Thủy Nhu biểu diễn.

Mọi người đều hiểu rõ Thủy Nhu cô nương là hồng nhan tri kỷ của Hạ thiếu gia, mặc dù mỗi tháng Phong Nguyệt Lâu đều tổ chức đấu giá nhưng lần nào cũng vậy, Thủy Nhu cô nương là người của Hạ thiếu gia, tranh với ai không tranh lại đi tranh với nhi tử Tả Thừa Tướng, không muốn sống nữa à?!

“Các vị, vị cô nương cuối cùng xin được phép lên đài!”

Một nữ tử hoàng y bước ra, váy dài thêu hoa mai nở rộ, cao ngạo lạnh lùng, tóc được vấn lên đơn giản, cài một chiếc trâm ngọc mai, đung đưa rũ xuống.

Ánh mắt nàng cao ngạo, tựa như hàn mai trong gió tuyết, gương mặt không hề khuynh quốc khuynh thành nhưng lại mang một ý vị khác. Không phải loại ôn nhu nhàn nhã như Thủy Nhu, mà là một bộ dáng lạnh nhạt, gương mặt trong trẻo như sương, trên người nàng ta tỏa ra khí lạnh, khiến nam nhân nổi lên lòng chinh phục.

“Vị cô nương này gọi... Lạc Hàm cô nương!” Hồng y nữ tử thấy ánh mắt mọi người dõi theo Lạc Hàm thì thở phào nhẹ nhõm.

Mỗi lần Thủy Nhu lên đài đầu tiên là khiến nàng lo lắng không thôi, vì mọi người đều bị tiếng đàn của Thủy Nhu thu hút, khiến những người phía sau làm gì cũng không nổi bật bằng nàng. Nhưng may mắn hôm nay Lạc Hàm xuất hiện, nếu không lại giống như những lần trước, không biết nói gì với khách.

“Xôn xao. Xôn xao.”

Bên dưới không ngừng xôn xao, thế nhưng bên trên lại tĩnh lặng đến cây kim rơi cũng nghe được.

“Linh Nhi tiểu mỹ nhân, nàng nói xem, nàng ta có phải rất thú vị không?!” Dạ cười bí hiểm nhìn Bạch Tử Linh. Trong chốn phong nguyệt mà lại có nữ tử cao ngạo như mai? Thật khiến người khác lấy làm hiếu kì!

“...” Bạch Tử Linh không trả lời, nàng chỉ dõi theo bóng lưng Lạc Hàm.

Trong lòng Bạch Tử Linh không rõ cảm giác gì nhưng nàng hứng thú với nữ tử này. Trên người nàng ta, nàng nhận thấy một cổ hương vị quen thuộc...

Nàng ta là ai?! Một nữ tử thanh lâu bình thường làm sao có thể có khí chất như vậy. Hơn nữa ánh mắt nàng ta lộ ra vẻ ẩn nhẫn cũng không khuất phục.

Thấy Bạch Tử Linh không trả lời, Dạ bĩu môi:

“Nàng lại bị nữ tử này hút hồn cơ đấy!”

“Không phải, ta đang tự hỏi, một nữ tử thanh lâu bình thường thì tại sao lại có khí chất như vậy...?!”

“Chỉ có hai loại, một là nàng ta giả vờ, cố tình làm dậy lên hứng thú của người khác!”

Uống một ngụm trà, Dạ bình tĩnh phân tích. Dựa theo hiểu biết của hắn, một nữ tử thanh lâu mà có khí chất như vậy thì có thể là giả vờ. Tựa như phi tử của phụ hoàng hắn, rõ ràng là ngoài miệng nói ngọt với phụ hoàng nhưng sau lưng... Lại gian díu với hoàng huynh! Thật sự là vô sỉ!

“Nhìn nàng ta không giống giả vờ...” Nàng có thể đảm bảo, nữ tử gọi Lạc Hàm tuyệt đối không giả vờ. Khí chất như vậy không phải muốn giả vờ liền giả vờ được, nhất định là trời sinh đã như vậy.

“Như vậy nàng thuộc loại thứ hai, đó là giống như Thủy Nhu, đều là bản tính thật!” Nhưng một nữ tử thanh lâu thì có thể sao? Chỉ sợ cả hai người bọn họ đều không đơn giản như vậy?!

“...”

~~~

“Lạc Hàm không có gì để biểu diễn cả. Chắc hẳn các vị đã thưởng thức qua cầm kỹ của Thủy Nhu rồi? Nếu hiện tại Lạc Hàm đàn, không phải là múa rìu qua mắt thợ sao?” Giọng nói trong như ngọc, đánh vào lòng tất cả mọi người tại đây.

“Này...” Mặc dù lời của Lạc Hàm quả thật không sai nhưng...

“Hồng nương ta sẽ không biểu diễn.”

“Rầm!”

Tiếng động vang lên khiến mọi người giật mình quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một hán tử, nhìn có vẻ thô lỗ đập nát bàn, hét lớn:

“Giỡn mặt với lão tử à? Lão tử cất công đến đây mà đổi lại một câu không biểu diễn của nàng ta à?!”

Hồng y nữ tử khó xử nhìn Lạc Hàm, nha đầu này thật sự quá kiêu ngạo, trước kia nàng bảo nàng ta tiếp khách nàng ta không chịu, bảo nàng ta biểu diễn nàng ta cũng không làm. Rốt cuộc nàng ta muốn thế nào đây?!

“Vị đại gia này để Hồng nương giới thiệu cho người các vị cô nương đẹp hơn Lạc Hàm nhé...” Hồng nương cười làm giảng hòa, quay sang gọi người:

“Thúy Liên, Lục Vân, mau đến đây tiếp đãi vị đại gia này cho tử tế!”

“Vâng...”

Thấy hai mỹ nhân tiến lại gần, hán tử nuốt nước bọt, mạnh miệng nói:

“Hừ, hôm nay lão tử sẽ tạm tha cho các người!”

~~~

“Thanh Nhi!”

“Tiểu thư?” Thanh Nhi khó hiểu, tiến lại gần Bạch Tử Linh.

Bạch Tử Linh nói nhỏ vào tai Thanh Nhi. Hành động của nàng khiến Dạ cười cợt, nhưng cũng không nói gì.

“Sao ạ?” Thanh Nhi kinh ngạc nhìn tiểu thư nàng, nàng không có nghe nhầm chứ? Tiểu thư nàng bảo...

“Đi đi.”

“Vâng...” Mặc dù không tình nguyện nhưng lời nói cậu tiểu thư nàng không thể không nghe, vì vậy mà bất đắc dĩ phải ra ngoài để thực hiện nhiệm vụ tiểu thư giao.

“Tại sao?!”

Những lời Bạch Tử Linh nói với nha hoàn của mình Dạ điều nghe không thiếu một chữ. Mặc dù Bạch Tử Linh nói rất nhỏ nhưng với nội lực của hắn, chuyện này cũng không phải to tát gì. Nhưng tại sao nàng lại muốn mua Lạc Hàm? Một tiểu thư khuê các lại đi mua thanh lâu nữ tử, đồn ra ngoài danh tiếng của nàng sẽ bị tổn hại!

Bạch Tử Linh cười nhạt, đơn giản chỉ là nàng muốn Lạc Hàm!

~~~

“Hồng nương...”

“Vị cô nương này, ngươi tìm ta?” Hồng nương cẩn thận đánh giá Thanh Nhi. Một thanh y nữ tử đeo khăn che mặt cùng màu, lộ ra đôi mắt linh động, mái tóc được búi hai bên bằng sợi dây vải, đơn giản nhưng cũng rất đáng yêu. Là người đi cùng vị hồng y công tử và tử y nữ tử?!

“Ta muốn mua nữ tử này...” Thanh Nhi cẩn thận nhìn Lạc Hàm, nàng thật không hiểu. Rốt cuộc tại sao tiểu thư lại muốn mua nàng ta, một thanh lâu nữ tử thì có gì khiến tiểu thư hứng thú nhỉ?!

“Cái gì?” Hồng nương kinh ngạc kêu lên, ngay cả đôi mắt tĩnh lặng như hồ nước của Lạc Hàm cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc!

Thanh Nhi lấy tay nâng gương mặt nàng, để nàng đối diện với mình: “Ngươi có đồng ý không? Sau này cùng ta hầu hạ tiểu thư.”

Thân thể Lạc Hàm hơi rung động, ngẩng đầu lên nhìn trên lầu hai. Không ngờ nàng thật sự mua mình? Như vậy...

“Ngươi có đồng ý không?” Nàng là dựa theo lời tiểu thư mà nói, nếu nàng ta không đồng ý nàng cũng không thể làm gì?!

“Ta đồng ý!”

“Bao nhiêu bạc?”

Chuyện này… Hồng nương do dự một chút, đúng là nàng mua Lạc Hàm với giá hai mươi lượng bạc, nhưng tử y nữ tử lại muốn mua.

Tử y nữ tử đó nhìn là biết không phải người đơn giản, nàng không thể đắc tội. Lạc Hàm nàng không thể không bán! Nhưng mà… Nói nhiều hơn không được, nói ít hơn cũng không xong! Trong chốc lát, khó có thể tìm được câu trả lời hợp lí…

Thanh Nhi nhíu mày, nhìn về phía Lạc Hàm:

“Ngươi đáng giá bao nhiêu? Tự mình nói ra một số đi.”

“...”

Lạc Hàm nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt Thanh Nhi rồi hạ tầm mắt: “Lạc Hàm tự thấy mình đáng giá ba ngàn lượng!”

Để nàng xem Bạch Tử Linh rốt cuộc là loại người như thế nào, có đáng để nàng giao cả tính mạng của mình vào tay nàng ta hay không?

Ánh mắt Thanh Nhi loé lên tia kinh ngạc: “Được, vậy ba ngàn lượng.”

Quả nhiên đúng như lời tiểu thư nói, mong rằng Lạc Hàm này là một người trung thành. Nàng tất nhiên sẽ không hoài nghi ánh mắt nhìn người của tiểu thư. Đi theo tiểu thư gần nửa tháng, Thanh Nhi học được rất nhiều, tâm tình bình tĩnh hơn, lại mạnh mẽ hơn. Hơn nữa sau một hồi suy nghĩ lời nói của tiểu thư, Thanh Nhi hiểu ra rằng tiểu thư nàng làm gì cũng có nguyên nhân.

Cái gì? Hồng nương đang nghe cuộc đối thoại của hai người mà muốn hóa đá, cái này… Ba ngàn lượng? Lạc Hàm này… Thật là giá trên trời mà!!

“Đây là ngân phiếu ba ngàn lượng.” Thanh Nhi thoải mái lấy ra ngân phiếu đưa cho Lạc Hàm, ánh mắt Lạc Hàm lóe lên tia sáng, xem ra nàng thật sự không nhìn nhầm!

Chapter
1 Chương 1: Phế vật tiểu thư
2 Chương 2: Xuyên qua
3 Chương 3-1: Giáo huấn Ngọc Anh (1)
4 Chương 3-2: Giáo huấn Ngọc Anh (2)
5 Chương 4: Xuất phủ
6 Chương 5: Ăn cướp trắng trợn
7 Chương 6: Vân Thiên Phường
8 Chương 7: Lãnh Vô Quân
9 Chương 8: Kết giao
10 Chương 9: Tam phu nhân Liễu Tư Băng
11 Chương 10: Lão ngoan đồng
12 Chương 11: Bỉ Ngạn Hoa
13 Chương 12: Bạch Phi Nhược
14 Chương 13-1: Hậu viện tranh đấu (1)
15 Chương 13-2: Hậu viện tranh đấu (2)
16 Chương 14: Du hồ
17 Chương 15: Cung Lãnh Vân
18 Chương 16: Tắm hồ miễn phí
19 Chương 17: Nam tử yêu nghiệt
20 Chương 18: Dạ
21 Chương 19: Đấu giá
22 Chương 20: Thuỷ nhu
23 Chương 21: Lạc hàm
24 Chương 22: Tiên đoán
25 Chương 23: Tranh chấp
26 Chương 24: Án mạng
27 Chương 25: Tin đồn
28 Chương 26: Tuần phủ đại nhân
29 Chương 27: Lão ngoan đồng lại xuất hiện
30 Chương 28: Nhận sư phụ
31 Chương 29: Quốc sư
32 Chương 30: Hắc y nhân
33 Chương 31: Cứu giúp
34 Chương 32: Kí ức mơ hồ
35 Chương 33: Bí mật không thể giải
36 Chương 34: Lạc phủ
37 Chương 35: Lại đến Vân Thiên phường
38 Chương 36: Gặp gỡ Đỗ Thanh Triệt
39 Chương 37: Hãm hại
40 Chương 38: Tương kế tựu kế (1)
41 Chương 38-2: Tương kế tựu kế (2)
42 Chương 38-3: Tương kế tựu kế (3)
43 Chương 39: Khuất nhục
44 Chương 40: Hàn vương
45 Chương 41: Án binh bất động
46 Chương 42: Kinh động giữa đêm
47 Chương 43: Thừa tướng phủ dậy sóng
48 Chương 44: Thanh Nhi
49 Chương 45: Tâm sinh nghi
50 Chương 46: Giao đấu cùng Lạc Hàm
51 Chương 47: Câu chuyện của Lạc Tuyết
52 Chương 48: Thân phận của Bạch Tử Linh
53 Chương 49: Đi chùa cầu phúc
54 Chương 50: Bạch Tử Linh tìm đến
55 Chương 51: Tâm tư của Đại phu nhân
56 Chương 52: Đại phu nhân nghi ngờ
57 Chương 53: Hôn ước
58 Chương 54: Trên đường đi
59 Chương 55: Hàn vương
60 Chương 56: Thương Hàn Phong
61 Chương 57: Sơ kiến
62 Chương 58: Không cần tái kiến
63 Chương 59: Bạch Tử Linh trở lại
64 Chương 60: Ra oai phủ đầu
65 Chương 61: Nửa đêm nghe lén
66 Chương 62: Ân oán năm xưa
67 Chương 63: Hung thủ năm xưa
68 Chương 64: Náo loạn ở thanh lâu
69 Chương 65: Thanh lâu tương ngộ
70 Chương 66: Đánh nhau trên giường
71 Chương 67: Bị bắt gặp
72 Chương 68: Song hồn nhất thể
73 Chương 69: Linh hồn đối thoại
74 Chương 70: Bạch phủ tụ hội (1)
75 Chương 71: 2: Bạch phủ tụ hội (2)
76 Chương 72: 3: Bạch phủ tụ hội (3)
77 Chương 73: 4: Bạch phủ tụ hội (4)
78 Chương 74: 5: Bạch phủ tụ hội (5)
79 Chương 75: 6: Bạch phủ tụ hội (6)
80 Chương 76: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (1)
81 Chương 77: 2: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (2)
82 Chương 78: 3: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (3)
83 Chương 79: Nửa đêm viếng thăm
84 Chương 80: Hợp tác
85 Chương 81: Tin đồn
86 Chương 82: Thừa tướng phủ mất trộm
87 Chương 83: Đến Phong Nguyệt Lâu (1)
88 Chương 84: 2: Đến Phong Nguyệt Lâu (2)
89 Chương 85: 3: Đến Phong Nguyệt Lâu (3)
90 Chương 86: Vũ Nguyệt thần bí (1)
91 Chương 87: 2: Vũ Nguyệt thần bí (2)
92 Chương 88: 3: Vũ Nguyệt thần bí (3)
93 Chương 89: Chuyện ở Lê phủ
94 Chương 90: Không gian phong tỏa
95 Chương 91: Lạc Hàm rời đi
96 Chương 92: Lạc Dư đến
97 Chương 93: Hỏi chuyện Ngọc Anh
98 Chương 94: Tâm tư của Đỗ Thanh Triệt
99 Chương 95: Tử Thất (1)
100 Chương 96: 2: Tử Thất (2)
101 Chương 97: 3: Tử Thất (3)
102 Chương 98: Phiền phức phát sinh (1)
103 Chương 99: 2: Phiền phức phát sinh (2)
104 Chương 100: 3: Phiền phức phát sinh (3)
105 Chương 101: Lạc dư bị trách phạt (1)
106 Chương 102: Lạc dư bị trách phạt (2)
107 Chương 103: Lạc Dư Bị Trách Phạt (3)
108 Chương 104: Lạc Dư Bị Trách Phạt (4)
109 Chương 105: Lạc Dư Bị Trách Phạt (5)
110 Chương 106: Lạc Dư Bị Trách Phạt (6)
111 Chương 107: Manh Mối Từ Trâm Cài (1)
112 Chương 108: Manh Mối Từ Trâm Cài (2)
113 Chương 109: Manh Mối Từ Trâm Cài (3)
114 Chương 110: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (1)
115 Chương 111: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (2)
116 Chương 112: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (3)
117 Chương 113: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (4)
118 Chương 114: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (5)
119 Chương 115: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (6)
120 Chương 116: Độc Sư Của Y Thánh Thành (1)
121 Chương 117: Độc Sư Của Y Thánh Thành (2)
122 Chương 118: Độc Sư Của Y Thánh Thành (3)
123 Chương 119: Đêm Không Ngủ (1)
124 Chương 120: Đêm Không Ngủ (2)
125 Chương 121: Đêm Không Ngủ (3)
Chapter

Updated 125 Episodes

1
Chương 1: Phế vật tiểu thư
2
Chương 2: Xuyên qua
3
Chương 3-1: Giáo huấn Ngọc Anh (1)
4
Chương 3-2: Giáo huấn Ngọc Anh (2)
5
Chương 4: Xuất phủ
6
Chương 5: Ăn cướp trắng trợn
7
Chương 6: Vân Thiên Phường
8
Chương 7: Lãnh Vô Quân
9
Chương 8: Kết giao
10
Chương 9: Tam phu nhân Liễu Tư Băng
11
Chương 10: Lão ngoan đồng
12
Chương 11: Bỉ Ngạn Hoa
13
Chương 12: Bạch Phi Nhược
14
Chương 13-1: Hậu viện tranh đấu (1)
15
Chương 13-2: Hậu viện tranh đấu (2)
16
Chương 14: Du hồ
17
Chương 15: Cung Lãnh Vân
18
Chương 16: Tắm hồ miễn phí
19
Chương 17: Nam tử yêu nghiệt
20
Chương 18: Dạ
21
Chương 19: Đấu giá
22
Chương 20: Thuỷ nhu
23
Chương 21: Lạc hàm
24
Chương 22: Tiên đoán
25
Chương 23: Tranh chấp
26
Chương 24: Án mạng
27
Chương 25: Tin đồn
28
Chương 26: Tuần phủ đại nhân
29
Chương 27: Lão ngoan đồng lại xuất hiện
30
Chương 28: Nhận sư phụ
31
Chương 29: Quốc sư
32
Chương 30: Hắc y nhân
33
Chương 31: Cứu giúp
34
Chương 32: Kí ức mơ hồ
35
Chương 33: Bí mật không thể giải
36
Chương 34: Lạc phủ
37
Chương 35: Lại đến Vân Thiên phường
38
Chương 36: Gặp gỡ Đỗ Thanh Triệt
39
Chương 37: Hãm hại
40
Chương 38: Tương kế tựu kế (1)
41
Chương 38-2: Tương kế tựu kế (2)
42
Chương 38-3: Tương kế tựu kế (3)
43
Chương 39: Khuất nhục
44
Chương 40: Hàn vương
45
Chương 41: Án binh bất động
46
Chương 42: Kinh động giữa đêm
47
Chương 43: Thừa tướng phủ dậy sóng
48
Chương 44: Thanh Nhi
49
Chương 45: Tâm sinh nghi
50
Chương 46: Giao đấu cùng Lạc Hàm
51
Chương 47: Câu chuyện của Lạc Tuyết
52
Chương 48: Thân phận của Bạch Tử Linh
53
Chương 49: Đi chùa cầu phúc
54
Chương 50: Bạch Tử Linh tìm đến
55
Chương 51: Tâm tư của Đại phu nhân
56
Chương 52: Đại phu nhân nghi ngờ
57
Chương 53: Hôn ước
58
Chương 54: Trên đường đi
59
Chương 55: Hàn vương
60
Chương 56: Thương Hàn Phong
61
Chương 57: Sơ kiến
62
Chương 58: Không cần tái kiến
63
Chương 59: Bạch Tử Linh trở lại
64
Chương 60: Ra oai phủ đầu
65
Chương 61: Nửa đêm nghe lén
66
Chương 62: Ân oán năm xưa
67
Chương 63: Hung thủ năm xưa
68
Chương 64: Náo loạn ở thanh lâu
69
Chương 65: Thanh lâu tương ngộ
70
Chương 66: Đánh nhau trên giường
71
Chương 67: Bị bắt gặp
72
Chương 68: Song hồn nhất thể
73
Chương 69: Linh hồn đối thoại
74
Chương 70: Bạch phủ tụ hội (1)
75
Chương 71: 2: Bạch phủ tụ hội (2)
76
Chương 72: 3: Bạch phủ tụ hội (3)
77
Chương 73: 4: Bạch phủ tụ hội (4)
78
Chương 74: 5: Bạch phủ tụ hội (5)
79
Chương 75: 6: Bạch phủ tụ hội (6)
80
Chương 76: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (1)
81
Chương 77: 2: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (2)
82
Chương 78: 3: Kết cục của Lê Nguyệt Thiên Phương (3)
83
Chương 79: Nửa đêm viếng thăm
84
Chương 80: Hợp tác
85
Chương 81: Tin đồn
86
Chương 82: Thừa tướng phủ mất trộm
87
Chương 83: Đến Phong Nguyệt Lâu (1)
88
Chương 84: 2: Đến Phong Nguyệt Lâu (2)
89
Chương 85: 3: Đến Phong Nguyệt Lâu (3)
90
Chương 86: Vũ Nguyệt thần bí (1)
91
Chương 87: 2: Vũ Nguyệt thần bí (2)
92
Chương 88: 3: Vũ Nguyệt thần bí (3)
93
Chương 89: Chuyện ở Lê phủ
94
Chương 90: Không gian phong tỏa
95
Chương 91: Lạc Hàm rời đi
96
Chương 92: Lạc Dư đến
97
Chương 93: Hỏi chuyện Ngọc Anh
98
Chương 94: Tâm tư của Đỗ Thanh Triệt
99
Chương 95: Tử Thất (1)
100
Chương 96: 2: Tử Thất (2)
101
Chương 97: 3: Tử Thất (3)
102
Chương 98: Phiền phức phát sinh (1)
103
Chương 99: 2: Phiền phức phát sinh (2)
104
Chương 100: 3: Phiền phức phát sinh (3)
105
Chương 101: Lạc dư bị trách phạt (1)
106
Chương 102: Lạc dư bị trách phạt (2)
107
Chương 103: Lạc Dư Bị Trách Phạt (3)
108
Chương 104: Lạc Dư Bị Trách Phạt (4)
109
Chương 105: Lạc Dư Bị Trách Phạt (5)
110
Chương 106: Lạc Dư Bị Trách Phạt (6)
111
Chương 107: Manh Mối Từ Trâm Cài (1)
112
Chương 108: Manh Mối Từ Trâm Cài (2)
113
Chương 109: Manh Mối Từ Trâm Cài (3)
114
Chương 110: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (1)
115
Chương 111: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (2)
116
Chương 112: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (3)
117
Chương 113: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (4)
118
Chương 114: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (5)
119
Chương 115: Đêm Khuya Đột Nhập Tử Phủ (6)
120
Chương 116: Độc Sư Của Y Thánh Thành (1)
121
Chương 117: Độc Sư Của Y Thánh Thành (2)
122
Chương 118: Độc Sư Của Y Thánh Thành (3)
123
Chương 119: Đêm Không Ngủ (1)
124
Chương 120: Đêm Không Ngủ (2)
125
Chương 121: Đêm Không Ngủ (3)